Bên ngoài cổng tòa nhà, một hàng xe du lịch đến từ các hãng thông tấn khác nhau lần lượt dừng lại. Phóng viên bu đen bu đỏ cầm máy, cầm micro tích cực đứng bên ngoài chờ đợi, camera liên tục hướng thẳng vào bên trong nhưng bị bảo vệ chặn không cho vào.
Do lối vào chính bị các phóng viên xâm chiếm nên chiếc xe phải di chuyển vào trong hai bên lối vào phụ. Chiếc ô tô Mica trắng như bông tuyết lái vào cổng, Từ Đông xuống xe, mặc một bộ vest sọc trắng đen, bên trong sơ mi xám, đi về phía phóng viên, ông ta xuất hiện như nhân vật chính.
- Kêu chủ tịch Đường ra đây, tôi muốn gặp chủ tịch Đường!
- Tại sao có thể mòn rút tiền từ thiện như vậy? Chủ tịch mà chẳng biết làm gương gì hết, muốn một tay che trời hả, ngồi không hưởng lợi hả?
Từ Đông giơ hai tay lên ra hiệu:
- Mọi người đừng ồn ào! Tôi nói cho mọi người biết dù hôm nay có đập sập chỗ này đi nữa, thì Đường Trạch cũng chẳng tới đâu, bởi vì nó là một tên nhát gan, dám làm không dám nhận!
Xe Đường Trạch chạy vào cổng phụ, phía sau có Minh Danh đi theo, Từ Đông bận đối thoại với bọn phóng viên bên này, không chú ý đến sự xuất hiện của Đường Trạch.
- Nó là một tên cặn bã của xã hội, một thằng đàn ông khốn nạn! Tay trái lừa tình tay phải thì lừa tiền! Không chỉ sử dụng quỹ từ thiện của người nghèo cho bản thân, mà còn lừa dối tình cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2937996/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.