Lúc này, đám bác sĩ đã chợt thấy kì tích, liền như phản xạ, như bay vào cấp cứu cho cô tiếp tục. 1 kì tích hiếm thấy từ cô, lúc nãy vết thương không có cách nào cầm máu thì giờ đây đã không còn bị chảy máu nữa, lại khâu rất dể dàng khiến các bác sĩ lẫn y tá rất hoảng sợ với sự kì dịu này. Ca cấp cứu này chỉ tốn 1 tiếng là xong.
Cô không còn bị nguy kịch nữa nhưng mà chỉ hôn mê, chưa biết đuoẹc khi nào tỉnh. Người gọi điện thoại về Viên gia báo tin cô đã không sao nưa., Vien lão gia vui mừng khôn siết z liền goi cho ba mẹ Hồng Nhi, 2 ông bà nhue bắc đầu học thở họ thở ra không ngừng.
Người phải nói rằng vui sướng nhất là Viên Phúc Khang, anh giờ đây 1 lời nói không thể diễn thả được hết. Hôn mê rồi sẽ có lúc tỉnh, chỉ cần cô không chết là được. Sau khi cấp cứu xong, cô được chuyển đến phòng VIP của bệnh viện.. Viên Phúc Khang bỏ hết tất cả mọi thứ chỉ để ở bên cô.
Sau từ cỏi chết trở về đến nay là 1 tháng rồi cô vãn chưa tỉnh lại, ngày ngày anh vẫn bên cô, tối lại ôm cô ngủ, công việc thì Lâm thư ký đem đến bệnh viện cho anh, gắng luôn cả 1 máy chiếu online cho anh để chủ trì cuộc hợp.
Anh ngày ngày vẫn nói chuyện với cô, vẫn vui vẻ kể cô nghe những dự định của anh sau khi cô tỉnh lại, dù 1 dấu hiệu nhỏ cũng không bỏ. Anh vẫn cứ kiên trì chờ ngày cô tỉnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ay-la-vo-cua-tong-giam-doc-toi/552410/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.