Mầm Lá vội vàng đi về phía sân vườn. Cô dẫn theo đứa con màu lông nâu nhạt, đường đường chính chính trở về sân vườn.
Lời dặn dò kzi trứng nở phải rời khỏi tổ ấm của Vịt Trời không phải là vô căn cứ. Vì ý của cậu là phải bảo vệ đứa con khỏi tay mụ Chồn. Vịt Trời đêm đêm không ngủ vì cậu biết cái bụng của mụ Chồn sẽ lép kẹp nzư trăng cuối tháng. Người bạn ấy đã hy sinh thân mình lấp đầy cái bụng đói của mụ Chồn để quả trứng có thể nở ra bình an vô sự. Thời gian tranh thủ được từ cái chết của Vịt Trời vừa đủ để Mầm Lá dẫn con mình đến nơi an toàn.
Bác Chó già canh cổng là con vật đầu tiên nhận ra Mầm Lá. Cái nóng của ban ngày dâng cao làm bác ta đang buồn ngủ gà gật.
“Gâu gâu, nhìn kìa!”
Gà Mái, đang đào lỗ ở dưới bức tường đá, ngạc nhiên chạy tới. Sau đó là sáu chú gà con chạy liền theo sau. Những chú gà con với màu lông tơ vàng óng àn toàn không có chút màu nâu nhạt nào. Vốn ghét ánh nắng gay gắt nên Gà Trống có vẻ như không định đi ra.
Mầm Lá dừng chân dưới bóng cây Mimosa và chờ con đi tới. Đứa bé vừa chào đời đã có một chuyến đi thật dài. Trên quãng đường đi dù có mấy lần suýt ngã, nhưng với những bước đi chập chững, cuối cùng con cũng đến được khu vườn.
Bác Chó già phập phồng cánh mũi và đi vòng vòng xung quanh đứa bé làm Mầm Lá trở nên tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ga-mai-xong-chuong-cau-chuyen-ve-mot-co-ga-cong-nghiep-dam-di-tim-tu-do/49495/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.