Ngày ngày Vịt Trời đều cắp cá mang đến cho Mầm Lá. Nhờ thế mà Mầm Lá không bị đói bụng và yên tâm ấp trứng. Mầm Lá thắc mắc không hiểu sao Vịt Trời không quay trở về nhà kho, lại luôn chuẩn bị thức ăn cho mình, không hiểu sao đêm đêm cậu ấy cứ đi đi lại lại xung quanh bụi rậm như người canh gác, nhưng Mầm Lá cũng không thể hỏi. Vì ngoài những lúc đưa thức ăn cho Mầm Lá, Vịt Trời chẳng có việc gì lại gần bụi cây hồng dại, còn Mầm Lá cũng phải ở yên một chỗ để ấp trứng.
Mầm Lá thường thì thầm với quả trứng nằm dưới bụng mình.
“Con yêu à, Kẻ lang thang thường đi lên tận lưng chừng núi và nhìn xa xa. Còn con thì sẽ nhìn gì đây? Có lẽ con sẽ hướng tới những nơi còn xa hơn cả hồ nước nhỉ.”
Đôi khi Vịt Trời vẫy cánh bành bạch và chạy hết chỗ này đến chỗ khác. Hồi ở vườn, chẳng có lúc nào Vịt Trời như vậy nên Mầm Lá lấy làm lạ. Hôm Mầm Lá nhìn thấy Vịt Trời chạy nhảy vòng quanh lần đầu, cô rất ngạc nhiên nên đã thủ thỉ kể chuyện với quả trứng.
“Con yêu à, cánh bên phải của Kẻ lang thang không duỗi ra được. Hình như có chuyện gì đó. Nhưng mà cánh bên trái thì to và mạnh mẽ hơn mẹ tưởng nhiều. Cánh của bác ấy khác với cánh của tất cả các bác vịt trong nhà kho.”
Mỗi lần Vịt Trời duỗi cánh và chạy lạch bạch, Mầm Lá lại thủ thỉ kể rất nhiều chuyện cho quả trứng. Có ngày Mầm Lá còn liên tục hát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ga-mai-xong-chuong-cau-chuyen-ve-mot-co-ga-cong-nghiep-dam-di-tim-tu-do/49494/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.