Chương trước
Chương sau
Nghe Lâm Yên nói, Tôn Thước Nhiên lúc này mới hoàn toàn yên tâm.

Giờ phút này, bên ngoài đại sảnh, hai người Z Thần cùng Mộc Mộc đã triệt để ngốc trệ.

Rất nhanh, Mộc Mộc lấy lại tinh thần trước tiên, khó có thể tin nhìn về phía Z Thần, "Đội trưởng, ông trời ơi... Tôn Thước Nhiên gọi Lâm Yên tiểu thư... Gọi cô ấy là sư phụ?! Còn nói tên giả mạo chính là giả mạo cô ấy!"

Vẻ mặt Z Thần cũng tràn ngập rung động, "Chúng ta có nghe lầm hay không?"

Mộc Mộc lắc đầu liên tục, "Làm sao có thể chứ! Đội trưởng, nghe lầm một câu còn có thể, nhưng sao có thể câu nào cũng nghe lầm... Huống hồ, cũng không có khả năng nghe lầm toàn bộ cuộc trò chuyện của hai người bọn họ!"

Z Thần hít một hơi thật sâu, kinh ngạc nhìn chằm chằm Mộc Mộc, "Nói cách khác... Lâm Yên tiểu thư, cô ấy là..."

"Lâm Yên tiểu thư, cô ấy mới thật sự là Tử Thần Đường Đua... Yeva!" Trên trán Mộc Mộc chảy ra một tia mồ hôi lạnh.

"Chúng ta không phải đang nằm mơ chứ... Đội trưởng, trời ạ, khó có thể tin, Tử Thần Đường Đua Yeva, thế mà chĩnh là Lâm Yên tiểu thư! Còn có quan hệ không tệ với chúng ta, còn từng ăn cơm uống trà với chúng ta, còn giúp chúng ta thi đấu, tôi muốn điên rồi!" Mộc Mộc gãi gãi tóc của mình.

"Khó trách... Khó trách!" Z Thần giống như nhớ ra cái gì đó.
"Đội trưởng, khó trách cái gì?" Mộc Mộc hỏi.

"Cậu suy nghĩ kỹ một chút, Lâm Yên tiểu thư, một đội viên đội đua xe sơ cấp, lại có được điều khiển trình độ cao siêu như vậy, cái này căn bản không hợp lý, chạy thắng WW, chạy thắng hết thảy đội viên Speed ngoại trừ Không Quân, chuyện này hợp lý sao?" Z Thần cau mày nói.

"Không... Không hợp lý!" Mộc Mộc mở miệng.

"Tôi rốt cuộc cũng biết, khó trách lúc trước sau khi Không Quân Speed nhìn thấy Lâm Yên tiểu thư, vẻ mặt không thích hợp, đồng thời kiên quyết không lên đường đua cùng Lâm Yên tiểu thư, rất có thể, Không Quân đã từng thấy diện mạo của Yeva, cho nên... Ngày đó, Không Quân nhận ra Lâm Yên tiểu thư!" Z Thần nói.
Z Thần nói như vậy, Mộc Mộc bừng tỉnh hiểu ra, "Đúng đúng đúng! Chính là như vậy! Đội trưởng vừa nói như vậy, tôi nhớ ra rồi!"

"Còn có, Lâm Yên tiểu thư dùng thân phận hoa tiêu, mang theo em họ của mình thắng trận đấu kia... Nếu như là Yeva, vậy liền quá đơn giản, loại cấp bậc tay đua xe như Yeva, bản thân hẳn là một hoa tiêu đỉnh cấp!" Z Thần tiếp tục nói.

"Trời ạ, đám người Hạ gia kia, thật sự chính là quá ngu, bọn họ thế mà không biết Lâm Yên là Yeva, bất quá, đội trưởng, Yeva sao lại muốn giấu thân phận của mình, sau khi nghỉ thi đấu trở về Hoa quốc tôi có thể hiểu được, dù sao quê hương cũng ở nơi này, thế nhưng sao lại chạy đi làm diễn viên rồi?" Mộc Mộc không nghĩ ra.

"Không biết." Z Thần lắc đầu, "Khả năng... Yeva thích đóng phim đi... Còn che giấu tung tích, cô ấy cho tới nay đều là như thế mà, mỗi lần Yeva xuất hiện không phải đều mang theo mũ bảo hiểm à, xưa nay không tiếp nhận phỏng vấn, cũng không xuất đầu lộ diện trước mặt công chúng... Tôi cũng không rõ ràng."

"Đội trưởng, có thể có quan hệ với việc Yeva nghỉ thi đấu hay không... Hay là, dùng thân phận Yeva chạy đi làm một diễn viên quê mùa, việc này không quá phù hợp, cho nên chỉ có thể giấu thân phận của mình?" Mộc Mộc suy nghĩ một chút, mở miệng nói.

"Tôi làm sao biết." Z Thần liếc mắt lườm Mộc Mộc, "Tôi cũng không phải Yeva, cậu hỏi tôi, tôi biết hỏi ai?"

Mộc Mộc: "..."

"Thật sự là, đội trưởng... Thế giới to lớn không thiếu chuyện lạ, loại chuyện này thế mà lại phát sinh trên người của chúng ta, trời ạ, chúng ta thế mà để Yeva thay ZH1 chúng ta đi đấu với WW, chúng ta còn cùng lên đường đua một lần với Yeva, tôi là fan trung thành của Yeva đấy!" Mặt mũi Mộc Mộc tràn đầy kích động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.