Trong đại sảnh trang viên, Lâm Yên ngồi ở trên ghế sa lon, nghe Tôn Thước Nhiên nói rõ lí do, cũng không có lên tiếng ngắt lời.
Sau một hồi, chờ Tôn Thước Nhiên nói xong, Lâm Yên mới giương mắt một lần nữa nhìn về phía Tôn Thước Nhiên, "Cho nên, ý của cậu là, khi cô gái kia lần đầu giả mạo tôi, là cậu vạch trần, kết quả... Cậu còn thích cô ta?"
Điểm này, lại khiến cho Lâm Yên có chút ra ngoài ý định, đây là cái kỹ xảo thần tiên gì?
"Sư phụ... Ai... Con thật không có cách nào." Tôn Thước Nhiên thở dài, "Trước đó con đã nói với cô ấy, không cho phép cô ấy tiếp tục đi lừa gạt, càng không thể giả mạo sư phụ, nhưng... Không nghĩ tới, lần này cô ấy lại làm ra loại chuyện này... Cô ấy gọi điện thoại nói cho con biết, chính mình lần nữa đi lừa gạt, thân phận bị người chọc thủng, mười phần nguy hiểm, con nhất thời không có cân nhắc chu toàn, xuất phát từ tư tâm, lúc này mới giúp cô ấy che lấp..."
"Chiếc xe đua màu bạc trước đó kia..." Lâm Yên như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm Tôn Thước Nhiên.
"Là con, sau đó, khi cô ấy lái xe đua thoát đi, sau đó gọi điện thoại cho con... Đúng lúc con cũng ở Hoa quốc, cách vị trí của cô ấy cũng không xa, cho nên con chạy tới, giúp cô ấy nghĩ phương pháp ứng phó, cũng là con động tay chân lên chiếc xe đua kia, cho nên, khi kiểm tra hệ thống thắng xe, tay lái bị hỏng... Còn chân bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2734385/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.