"Quan hệ?" Lâm Yên suy nghĩ một chút, chợt nói, "Hình như cũng không có quan hệ gì."
"Anh nói ai là đầu đường xó chợ?"
Hạ Hùng biến sắc, mà Hạ Minh Khải thì đứng dậy trong nháy mắt, lạnh lẽo nhìn Mạc Thư Quân.
"Thật xin lỗi, tôi nói sai." Mạc Thư Quân nhìn chằm chằm Hạ Minh Khải, cười cười, "Cậu không phải đầu đường xó chợ, cậu ở đội xe Hạ gia ngay cả đầu đường xó chợ cũng không bằng, đầu đường xó chợ, mặc dù tác dụng không lớn, tối thiểu cũng sẽ không cản trở, cậu, bao gồm cả thành viên đêm qua cùng tôi lên đường đua, đều là cản trở cho đội xe Hạ gia."
"Cha, người này cũng quá ngạo mạn vô lễ rồi, dạng người này, sao có thể để cho hắn tiến vào đội xe Hạ gia làm đội trưởng?" Hạ Hùng nhìn về phía Hạ Định Khôn bên cạnh, lạnh giọng mở miệng nói.
"Ông nội, cha nói không sai, coi như có chút thực lực thì thế nào, nếu hắn tiến vào đội xe Hạ gia, đội xe Hạ gia chúng ta liền phải giải tán!" Hạ Minh Khải liên thanh phụ họa.
Không đợi Hạ Định Khôn mở miệng nói chuyện, Lâm Yên lên tiếng, "Hạ gia chính là có sự hiện hữu của các người, mới có thể triệt để sụp đổ."
Lâm Yên vừa dứt lời, hai cha con Hạ Minh Khải cùng Hạ Hùng lập tức giận dữ, Hạ Hùng nói, "Nơi này làm gì có chỗ cho mày nói chuyện!"
"Nơi này không có chỗ cô ấy nói chuyện, chẳng lẽ có chỗ của ông nói chuyện?" Mạc Thư Quân nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2734284/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.