Lâm Yên chằm chằm một nửa tàn thuốc trong tay, vẻ mặt cổ quái.
Tàn thuốc này, đích thật là móc ra từ trong túi của cô, thế nhưng cô lại không hút thuốc lá, tại sao có thể có tàn thuốc?
Lâm Yên cũng không có nghĩ sâu, quay người rời khỏi nơi đây.
Trở lại khu nhà cũ, khi đêm đã khuya.
Đại sảnh khu nhà cũ chỉ còn lại có một mình em họ Hạ Nhạc Phong.
"Chị Yên, chị đi đâu thế, muộn như vậy mới trở về." Hạ Nhạc Phong nhìn về phía Lâm Yên, mở miệng hỏi.
"Ra bãi biển hít thở không khí." Lâm Yên nhẹ giọng cười nói với Hạ Nhạc Phong.
Cuộc gặp mặt đêm nay, Lâm Yên cũng không tính nhắc đến với bất kỳ người nào, cũng hoàn toàn không cần thiết.
Sáng sớm ngày mai chính là ngày đội xe đấu vòng loại, làm hoa tiêu của Hạ Nhạc Phong, đêm nay Lâm Yên cũng sẽ ở khu nhà cũ.
"Tiểu Phong, muộn như vậy còn chưa ngủ à." Lâm Yên nhìn Hạ Nhạc Phong, mở miệng nói.
"Chị Yên, em có chút khẩn trương." Hạ Nhạc Phong nhìn về phía Lâm Yên, khe khẽ thở dài.
Đối thi đấu vòng loại ngày mai, Hạ Nhạc Phong không có mảy may hy vọng gì.
"Không có việc gì, thả lỏng đi." Lâm Yên cười nói với Hạ Nhạc Phong.
"Ai..." Hạ Nhạc Phong lắc đầu, "Chị Yên, có lẽ chị không hiểu rõ về đội đua xe này lắm, thực ra bằng vào thực lực của đội xe Hạ gia chúng ta mà nói, muốn thắng hai đội xe trong trận thi đấu ngày mai, thật sự quá khó khăn!"
Sớm từ lúc ban đầu, đội xe Hạ gia còn có vào tay đua xe lợi hại, cùng với hoa tiêu có chút danh tiếng, tranh tài to to nhỏ nhỏ, còn có thể liều mạng.
Nhưng mà, đến giờ này ngày này, những hoa tiêu cùng tay đua xe kia, bởi vì đội xe Hạ gia xuống dốc, đã sớm rời khỏi đội xe Hạ gia, đi ăn máng khác đến đội xe khác.
Hiện nay đội xe Hạ gia căn bản không chịu nổi một kích, chỉ có thể coi là hạng chót.
"Tiểu Phong, còn chưa thi đấu đâu, kết quả như thế nào, ai cũng khó nói, không phải sao." Lâm Yên nhìn Hạ Nhạc Phong, mở miệng cười nói.
"Chị Yên, chủ yếu là năng lực của em quá kém, mà tâm tính cũng không được khá lắm, rất sợ kéo chân sau của anh Minh Khải, liên lụy tới toàn bộ đội xe... Nếu như đội xe đến lúc đó thật sự giải tán..." Lông mày Hạ Nhạc Phong nhíu sâu.
Lâm Yên: "..."
Thực ra, đối với lo lắng của Hạ Nhạc Phong, Lâm Yên cũng có thể lý giải.
Dù sao, một trận chiến ngày mai, có ý nghĩa trọng đại với đội xe Hạ gia, nếu như thua trận thi đấu, đội xe Hạ gia rất có thể vội vã bị giải tán.
"Đúng rồi, chị Yên, mấy ngày nay em đều đang xem vòng tròn thi đấu đầu tiên toàn cầu." Bỗng nhiên, Hạ Nhạc Phong thay đổi đề tài, nhìn lại TV phía đại sảnh.
Giờ phút này, trên TV, đang phát sóng vòng tròn thi đấu toàn cầu, xe đua rong ruổi mà qua.
"Đây là vòng tròn thi đấu thứ hai toàn cầu." Lâm Yên vô thức mở miệng nói.
Nghe thấy, Hạ Nhạc Phong hơi sững sờ, "Chị Yên, chị biết vòng tròn thi đấu thứ hai toàn cầu?"
Lâm Yên nhẹ gật đầu, nói, "Ừm... Biết một chút."
"Trận này một trận thi đấu thành danh của đại thần Lãng Mãng." Hạ Nhạc Phong cười nói: "Chị Yên, chị nhìn kìa, chính là chiếc xe đua màu đỏ kia, quá đẹp rồi... Đại thần Lãng Mãng thế nhưng là đồ đệ của Tử Thần Đường Đua Yeva."
"Thật sự là lợi hại." Lâm Yên nói.
"Em nghe nói, trước mắt ở nước ngoài muốn quay một bộ series điện ảnh, dùng vòng tròn thi đấu thứ hai toàn cầu làm bối cảnh, nhân vật chính là đại thần Lãng Mãng!"
"A?" Vẻ mặt Lâm Yên kinh ngạc: "Lãng Mãng quay phim điện ảnh?"
"Không phải đại thần Lãng Mãng quay phim điện ảnh, nam chính là dùng Lãng Mãng làm nguyên mẫu, hiện tại còn đang casting Tử Thần Đường Đua Yeva, phim này giống như là cho thêm yếu tố tình cảm, ở kết cục cuối cùng tạo một trận đấu hư cấu giữa Tử Thần Đường Đua Yeva cùng Lãng Mãng, tuyệt đối đáng để mong chờ, chỉ tiếc ứng cử viên Tử Thần Đường Đua Yeva, đến bây giờ cũng chưa chọn ra được." Hạ Nhạc Phong nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]