Tuy nói Lâm Yên cũng không biết trước đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì, chỉ là thấy thái độ của mấy người kia, giờ phút này tựa hồ hết sức e ngại mình.
Trong lòng Lâm Yên cũng có một chút nghi hoặc, mỗi lần hoàn toàn mất khống chế, khi cô tỉnh lại đều sẽ có chút trí nhớ liên quan, nhưng lần này lại hoàn toàn không có bất kỳ hình ảnh trí nhớ nào, dựa theo lẽ thường cùng kinh nghiệm mà phán đoán, không phải là cô hoàn toàn mất khống chế mới đúng.
Thế nhưng... Nếu như không phải hoàn toàn mất khống chế, dùng năng lực của đám người này, nhất là đội trưởng cầm đầu kia, vì sao đều sợ hãi cô như thế?
"Thực ra... Chúng tôi là tìm nhầm người, trước đó không phải tìm cô... Chúng tôi giải thích với cô, cô xem được hay không?" Nam nhân cầm đầu nhìn Lâm Yên chằm chằm, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, mặt ngoài lại tràn đầy ý cười.
"Hiểu lầm?"
Lông mày Lâm Yên cau lại.
Hắn xem chính mình như đồ đần?
Mặc dù về sau xảy ra chuyện gì, trí nhớ của cô đều đứt gãy, hoàn toàn không cách nào nhớ lại, nhưng chuyện lúc trước, cô cũng chưa quên.
Dùng cái máy định vị kiểm tra chó má gì đó đo lường ra chính cô có thể chất cấp A, còn muốn bắt cô đi đổi tiền.
Chẳng qua là, dùng trạng thái của những người này lúc này, có lẽ, cô có thể hỏi ra một ít gì đó.
Nam nhân cầm đầu vừa muốn nói gì, Lâm Yên lại mặt mũi tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733828/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.