Mọi chuyện cần thiết, đều là buổi sáng hôm nay mới phát sinh.
Kết hợp với những lời Bùi Duật Thành nói ra đêm qua, Lâm Yên không có khả năng còn không biết là xảy ra chuyện gì.
Khó trách lúc ấy Bùi Duật Thành tự tin chắc chắn nói cô sẽ đồng ý như vậy.
Cô cho rằng Bùi Duật Thành nhiều nhất là dưới cơn tức giận bị chia tay mới có thể nói ra những lời kia, làm sao cũng không nghĩ tới hắn vậy mà lại làm đến nước này.
Không chỉ nhúng tay vào chuyện của cô, vì để cho cô đi vào khuôn khổ, lại còn không tiếc ra tay với người bên cạnh cô.
Từ đáy lòng Lâm Yên bay lên một cỗ chán ghét cùng cảm giác bài xích cực kỳ mãnh liệt, còn có hoảng hốt bắt đầu khắc vào linh hồn từ thật lâu trước đó...
"Tiểu Yên... Tiểu Yên... Con không sao chứ? Mẹ không muốn nói cho con biết, chính là sợ con sẽ lo lắng..." Hạ Mộ Vân một mặt lo lắng nói.
Lâm Yên vội vàng lấy lại tinh thần, mỉm cười đối mở miệng mẹ: "Mẹ, con không sao, đúng, bên này con còn có chút công việc phải bận rộn, liền đi trước."
"Tốt tốt tốt, con đi làm việc của con đi, sự tình trong nhà liền không cần quan tâm!"
"Được rồi mẹ."
...
Lâm Yên cơ hồ là vừa bước ra khỏi nhà trong nháy mắt, sắc mặt liền lập tức lạnh xuống.
Tính tình siêu bạo này của cô, nháy mắt bị châm lửa!
Bùi Duật Thành!
Cô làm sao cũng không nghĩ tới, Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733778/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.