Thời gian không lâu nữa, chính là đội xe ông ngoại đấu vòng loại, thừa dịp thời gian cuối cùng, Lâm Yên vẫn là nên làm rõ ràng quy tắc trước.
Bị cái gọi là yêu đương cùng nam nhân khiến tâm tình cùng sinh hoạt thay đổi, cô sẽ không phạm lần thứ hai...
Còn những lời hôm qua Bùi Duật Thành nói kia, chỉ cần cô liều mạng không đồng ý là xong.
Sau khi ra cửa, Lâm Yên gọi một chiếc xe taxi, đi tới chỗ ở của mẹ.
Lâm Yên gõ cửa một cái, đại khái qua mấy chục giây sau, trong phòng mới truyền đến thanh âm.
"Kẹt kẹt" một tiếng, cửa phòng bị mở ra, Hạ Mộ Vân đứng ở trước cửa.
"Tiểu Yên, sao con lại tới đây?" Hạ Mộ Vân nhìn Lâm Yên, vẻ mặt hơi kinh ngạc, không nghĩ Lâm Yên lại đột nhiên tới.
"Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Nhạy bén phát giác vẻ mặt mẹ Hạ Mộ Vân có chút không đúng, Lâm Yên nhíu mày hỏi.
"Không có gì... Mẹ rất tốt..." Khoé miệng Hạ Mộ Vân mỉm cười, lắc đầu nói, nhưng biểu lộ giống như là cố ý che giấu cái gì.
"Mẹ, đến cùng xảy ra chuyện gì?" Lâm Yên làm sao có thể không hiểu rõ mẹ của mình, Hạ Mộ Vân như này, khẳng định là có tâm sự.
"Không phải là bởi vì... Bác Tạ Tranh đi..." Lâm Yên nhìn về phía Hạ Mộ Vân, có thâm ý khác mà hỏi thăm.
Nghe Lâm Yên nói, Hạ Mộ Vân lập tức nhăn lông mày, "Tiểu Yên, chớ nói nhảm..."
Thấy Lâm Yên rất có tư thế đánh vỡ nồi đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733773/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.