Bùi Duật Thành nghe Tiền đổng sự kêu rên, tựa hồ có chút không vui, ánh mắt lành lạnh chậm rãi nhìn lại phía nam nhân trẻ tuổi đả thương người kia: "Tôi cho cậu động thủ?"
Ngay sau câu nói này, ánh mắt lãnh đạm lành lạnh của Bùi Duật Thành lập tức trở nên lạnh đến cực hạn.
Nam nhân trẻ tuổi ho nhẹ một tiếng, nuốt nước bọt, yếu ớt mở miệng nói, "Trượt tay..."
Thiếu niên bên cạnh thấy cậu ta bị Bùi Duật Thành mắng, có chút hả hê lườm một cái, "Đáng đời! Không biết lão đại ghét bạo lực nhất sao?"
Nam nhân trẻ tuổi nhỏ giọng thầm thì, "Vâng vâng vâng, lão đại ghét bạo lực nhất, lão đại ôn nhu nhất, tôi đây không phải nhất thời không có quen sao..."
Thiếu niên tóc quăn ném kẹo que trong miệng, sửa sang lại quần áo, cầm chồng văn bản tài liệu lớn nhất từ tay nữ nhân mặt lạnh qua, sau đó đi đến trước mặt những đổng sự kia, khách khí lần lượt bắt đầu chia phát.
Một bên vừa phát vừa lên tiếng nói, "Mới vừa rồi có chút bất kính, còn mong các vị đổng sự rộng lòng tha thứ, những văn kiện này là phương án chúng tôi tỉ mỉ chuẩn bị cho chư vị, tin tưởng nhất định có thể làm cho tất cả chư vị đều hài lòng."
Sau đó, những đổng sự gây chuyện kia, mỗi người đều được phát một phần văn kiện.
Vốn là những người này tất cả đều mang vẻ mặt ngạo nghễ, chờ xem Bùi Duật Thành đến cùng là chuẩn bị phương án gì có thể để cho bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733749/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.