Trình Mặc lạnh nhạt quét qua mọi người tại đây, trong đầu chỉ có hai chữ: Ngu xuẩn.
Bọn họ căn bản không có khả năng biết, nội tâm của người đàn ông này đến tột cùng điên cuồng cùng âm u cỡ nào, mấy năm qua, hắn ngụy trang không chê vào đâu được, nhưng mà, ngụy trang cuối cùng cũng có một ngày vỡ mất.
Nam nhân này, có được năng lực người bình thường không cách nào tưởng tượng, nhưng âm u cùng điên cuồng trong lòng, lại khiến cho năng lực của hắn đủ để mang đến tai hoạ hủy diệt cho cái thế giới này.
Trình Mặc nhìn nam nhân bên cạnh, trong mắt vốn là bình thản, hiện ra một vệt kính sợ.
"Vào đi."
Giờ phút này, Bùi Duật Thành nhẹ giọng mở miệng nói.
Bùi Duật Thành vừa dứt lời, cửa phòng họp bị người từ bên ngoài đẩy ra, ba người trẻ tuổi cất bước đi đến.
Nam nhân cầm đầu, trên mặt mang theo ý cười như gió xuân, một thân âu phục định chế cao cấp, túi trước ngực cắm một đóa Úc Kim Hương màu trắng, thoạt nhìn cao quý ưu nhã.
Phía sau là một vị nữ nhân mặc trang phục màu đen, vẻ mặt lạnh lùng, cả người giống như một khối hàn băng, khiến cho người ta không dám đến gần.
Người cuối cùng, thoạt nhìn tuổi tác không lớn, giống như là thiếu niên, trên mặt sạch bóng, lại giữ một đầu tóc trắng hơi cuộn, trong mồm ngậm một cây kẹo que, thoạt nhìn thiên chân vô tà (ngây thơ trong sáng).
"Bọn họ..."
Thấy ba người này, ánh mắt Trình Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733745/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.