Lâm Yên cũng không biết mình trở lại nhà trọ như thế nào.
Cả người bồng bềnh như bay.
Mấy năm yêu đương với Hàn Dật Hiên, cũng chưa từng có cảm giác tuyệt vời như thế!
Tỉnh táo một chút, ngày mai còn phải dậy sớm đi chụp ảnh trang điểm.
Lâm Yên vừa nằm xuống không lâu, điện thoại liền đinh đinh đinh vang lên.
Xe này không phải lái về nhà trẻ: Chị dâu! Ơn cứu mạng, suốt đời khó quên! Về sau có gì cần đến tiểu đệ, cho dù là lên núi đao xuống biển lửa, em cũng sẽ không chối từ!
Xe này không phải lái về nhà trẻ: Chỉ là chị dâu, tiến độ của hai người thật sự có chút chậm, làm sao bây giờ gặp mặt vẫn là Bùi tiên sinh Lâm tiểu thư?
Xe này không phải lái về nhà trẻ: Bằng không em giúp chị, trực tiếp đưa anh em đến trên giường của chị, như vậy tuyệt đối là cách quen thuộc nhanh nhất, chị dâu chị suy nghĩ một chút?
Lâm Yên: "..."
Đêm hôm khuya khoắt, có thể đừng nói chuyện về loại chủ đề này được không? Còn để cho người ta ngủ hay không!
Yên Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương: Miễn đi, tôi không phải loại người như vậy!
Lâm Yên mặt đen lên mà nhắn lại, sau đó trực tiếp mở chức năng yên lặng, nằm xuống đi ngủ.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Yên rời giường thật sớm.
Trên bàn trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm tất cả đều rối loạn, trừ một số thứ trước đó nhà tài trợ tặng, đều là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733529/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.