Vân Gian thủy trang.
Trong phòng khách, mấy vệ sĩ mặt không đổi coi giữ ở cửa ra vào, trợ lý một thân tây trang màu đen đang kiểm kê hành lý của Bùi Vũ Đường.
Ở giữa trên ghế sa lon, Bùi Duật Thành mặc quần áo trong nhà rộng rãi, ngón tay thon dài kẹp lấy một điếu thuốc, tùy ý dựa vào ở nơi đó, Bùi Vũ Đường thì "Phù phù" quỳ gối ở bên chân của hắn, đang kêu khóc không thôi.
"Anh, van xin anh, cầu anh tha cho em lần này đi, lần sau em tuyệt đối không dám..."
"Bùi tổng, hành lý của Tam thiếu đều đã chuẩn bị xong, có thể lập tức xuất phát đi tới Y quốc. Trường học bên kia cũng đã an bài thỏa đáng, là trường học tư nhân ngài tự chọn lựa kia, phương thức quản lý khép kín toàn bộ, sáng mai liền có thể làm thủ tục nhập học." Trợ lý đứng ở một bên, cung kính báo cáo.
Bùi Vũ Đường như là sói con hung tợn trừng vị trợ lý kia, "Tiên sư anh! Tôi không đi! Tôi có chết cũng không đi địa phương quỷ quái kia!"
Bùi Vũ Đường một bên rống một bên nhanh như chớp chạy đến bên Bùi Nam Nhứ, "Nhị ca! Nhị ca anh cứu em! Anh nói một câu đi! Anh giúp em khuyên nhủ đại ca!"
Bùi Nam Nhứ than nhẹ một tiếng, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Vũ Đường, tính tình đại ca em còn không biết sao? Những gì nên nói anh đều đã nói, tiếp tục vì em cầu tình, chỉ có thể đổ thêm dầu vào lửa."
Bùi Vũ Đường lại vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733512/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.