Lâm Yên hơi kinh ngạc, "Đáng sợ như vậy sao?"
"Dĩ nhiên là đáng sợ! Loại tháng ngày như vậy em đã sống vài chục năm, thật vất vả có được tự do, em cũng không muốn tiếp tục trở về cái lồng giam kia! Kêu em trở về không bằng để cho em đi chết!" Trong giọng nói của Bùi Vũ Đường tràn đầy hoảng sợ, xem ra bóng ma tâm lý rất nghiêm trọng.
Bùi Vũ Đường vừa nói vừa khóc, "Đại tẩu, hiện tại em cũng đã hối hận đến xanh ruột, cũng đã nhịn lâu như vậy, làm sao lại nhất thời chủ quan chứ? Cũng trách em, thấy tâm tình của đại ca gần đây tốt, em liền buông lỏng cảnh giác, có chút quá phiêu, kết quả là gây họa..."
Lâm Yên gãi gãi đầu, suy nghĩ một chút, sau đó khuyên nói, "Ách, Tam thiếu, kỳ thật tôi cảm thấy cậu hoàn toàn có thể nói chuyện thật tốt với đại ca cậu một chút, Bùi tiên sinh là cũng là người dễ nói chuyện a!"
Ngữ khí của Bùi Vũ Đường tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, "Chị dâu, chị đang nói đùa gì vậy? Đại ca của em dễ nói chuyện? Chị đến cùng là có hiểu lầm gì với đại ca của em rồi?
Chỉ cần là chuyện đại ca của em đã quyết định, thì tuyệt đối sẽ không thay đổi, ai tới nói cũng không được! Một khi em trở về, liền nhất định phải đi theo con đường mà anh ấy đã sắp đặt, một bước cũng không được sai, anh ấy tuyệt đối sẽ không cho em cơ hội thứ hai!"
"Như vậy sao?" Lâm Yên nghe Bùi Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733510/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.