Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Thời gian học cấp ba chính là những năm tháng đen tối phải giãy dụa cầu sinh trong núi sách vở, biển đề thi. Thường thì những khoảng thời gian bị gò ép thế này sẽ vô cùng gian nan, thế nhưng khi Hứa Ngôn đã quen với cuộc sống một đường hai điểm, ngủ muộn dậy sớm, vùi đầu làm đề, dần dà cậu cũng không còn cảm thấy khó khăn nữa, thậm chí còn có cảm giác thích thú vì sinh hoạt phong phú.
Tính dẻo của nhân loại quả là một thứ đáng sợ.
Với học sinh khối mười hai mà nói thì ngày nghỉ đã không còn là thứ họ chờ đợi ngày ngày đêm đêm, bởi lẽ dù có đi học hay không thì họ cũng vẫn cứ phải làm đề thi thôi, chẳng có gì khác biệt cả. Cũng vì vậy mà thứ được dùng để đánh dấu những ngày quan trọng đã biến thành kì thi thử. Mỗi một lần đối mặt với kì thi thử, ai nấy đều như sắp gặp đại địch, lo sợ nơm nớp. Mỗi một lần có kết quả của kì thi thử cũng lại là một lần làm trái tim người ta bị ảnh hưởng.
Dù bầu không khí có thế nào đi nữa thì thời gian cuối cùng cũng sẽ là thứ phải mất đi, nó sẽ mất đi bằng cách mà mọi người có thể hoặc không thể nhận ra.
Chờ tới khi Hứa Ngôn ngồi xuống vị trí của mình, nhìn hai tờ phiếu điểm mô phỏng, nhớ lại quãng thời gian từ khi bắt đầu bước chân vào cấp ba tới nay, cậu giật mình.
Thấm thoắt thế mà tám tháng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936648/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.