Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Sáng chủ nhật là thời gian hiếm hoi mà Hứa Ngôn được ngủ nướng, tuy nhiên, vào sáng chủ nhật tuần này, cậu còn đang dở giấc thì đã bị Lộ Lăng gọi dậy. Chẳng qua là so với trước đây, cách gọi của em gái đã làm cho cậu cảm thấy được an ủi rất nhiều.
- La la la la...
Tiếng ngâm nga khe khẽ dần dần xuyên qua giấc mơ của Hứa Ngôn, làm cho cậu dần dần tỉnh giấc.
Vừa mở mắt, Hứa Ngôn đã nhìn thấy Lộ Lăng ngồi bên giường mình, cô bé nhìn cậu với ánh mắt rất thản nhiên.
- Em đang hát cái gì thế?
Hứa Ngôn không kìm lòng được mà hỏi câu đầu tiên sau khi tỉnh dậy như thế.
Lộ Lăng mỉm cười:
- Tối hôm mà Thiên Tuyền ngủ lại với ta, cô ấy đã dạy cho ta.
- Rất hay... Mà này, đây là bài hát ở đâu thế?
Hứa Ngôn nhớ tới bài hát không lời cậu nghe được tối hôm đó. Làn điệu du dương uyển chuyển mang lại cảm giác kì diệu, vừa êm tai lại vừa lạ lẫm làm cho cậu vô cùng tò mò về xuất xứ của nó, vậy nên cậu mới hỏi câu này. Nhưng chỉ giây tiếp theo thôi, đáp án Lộ Lăng đưa ra đã làm cậu sợ hãi.
- "Bài hát ở đâu" cái gì? Đây là bài hát của Thiên Tuyền.
- Là bài hát cậu ấy tự sáng tác á?
Nhìn thấy đáp án khẳng định từ trong mắt em gái mình, Hứa Ngôn hoảng sợ thực sự:
- Đừng đùa anh mà, cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936646/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.