Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Bóng đêm mỗi lúc một nặng nề.
Từ cửa sổ máy bay nhìn ra ngoài, có thể thấy được những áng mây đen chập chùng như sóng cùng với ánh sáng lập lòe trên cánh máy bay, còn có cả bầu trời sao vô tận bên cửa sổ nữa. Bên trên, bên dưới đều được bao phủ bởi màn đêm, ở giữa lại tràn ngập ánh trăng xanh rực rỡ, cảnh tượng này thực sự hiếm thấy.
Nhưng dù có là cảnh sắc hiếm thấy cỡ nào đi nữa thì cũng không thể nhìn chăm chú quá lâu, Lộ Lăng đã bắt đầu chán ngán rồi.
Cô bé không nhìn ra ngoài cửa sổ nữa mà quay đầu định nói với anh trai vài câu, thế nhưng những gì Lộ Lăng thấy lúc này chỉ là một chỗ ngồi trống không.
Vậy là Lộ Lăng cởi dây an toàn, đứng lên rồi quay lại đối mặt với mẹ ngồi ở phía sau, hỏi:
- Mẹ ơi, anh đi đâu rồi?
Lộ Thanh Mai chỉ chỉ về phía cabin sau:
- Khi nãy hẳn là anh con đi vệ sinh, con không để ý à?
- À, con biết rồi.
Thấy con gái lại chuẩn bị ngồi xuống, Lộ Thanh Mai gọi giật cô bé lại:
- Tiểu Lăng, con...
- Sao ạ?
- Con...
Lộ Thanh Mai như muốn nói gì đó nhưng cứ ngập ngừng mãi không thốt thành lời được, bà cứ do dự như thế mãi.
Lộ Lăng thì im lặng nhìn mẹ mình một cách chăm chú.
Đúng lúc này, máy bay đột nhiên lắc lư.
Suýt nữa thì Lộ Lăng đã ngã sấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936615/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.