Lâm Tuấn lúc ấy cũng không nghĩ tới Kỷ Minh Diệu thật sự thích Kỷ Tiểu Dao. Mặc dù sau buổi tối đi du lịch lần trước trở về, anh ta luôn miệng nói cậu sao có thể đối với cô bé kia như vậy, nhưng đó đều là những lời trêu đùa Kỷ Minh Diệu mà thôi. Anh ta cẩn thận nghĩ lại, có thể vì Kỷ Minh Diệu rất yêu em họ, lại chưa từng yêu đương qua một cô gái nào nên không phân biệt được tình thân và tình yêu. Cho nên, đem người duy nhất khác phái gần gũi với mình là em gái thành đối tượng yêu đương.
Nhìn thấy dấu vết trên cổ Kỷ Minh Diệu, anh ta vui vẻ vỗ vai anh: "Bạn thân, cậu cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi hả? Nhìn tình hình này, có lẽ chiến đấu thật kịch liệt đúng không?"
Song, câu tiếp theo của Kỷ Minh Diệu càng làm hắn ngạc nhiên đến suýt rớt cằm.
"Cậu đừng nói linh tinh, tớ với Tiểu Dao vẫn ở bên nhau."
Lâm Tuấn khiếp sợ: "Cậu...cậu...cậu nói là cậu và cô bé kia làm...làm?"
Kỷ Minh Diệu gật đầu, bình tĩnh nói: "Chúng tớ không có quan hệ huyết thống, cô ấy là con gái nuôi của cô tớ." Nói đến đây, anh cũng không nhìn phản ứng của Lâm Tuấn, anh còn rất nhiều việc phải làm, cần tranh thủ thời gian hoàn thành, buổi tối về nhà sớm một chút.
Lâm Tuấn thấy Kỷ Minh Diệu không để ý đến mình, ngồi ở một bên lảm nhảm cằn nhằn linh tinh, nói buổi tối muốn đưa anh ra ngoài chúc mừng anh đã thoát khỏi kiếp xử nam.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-chung-duong/2473451/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.