Hai chân Kỷ Tiểu Dao run run, suýt nữa không đứng được, sau khi xuống xe bị Kỷ Minh Diệu bế vào nhà. Cô chột dạ nhìn người giúp việc ra mở của, lại ngạc nhiên phát hiện đó là một người chưa từng gặp, liền nhỏ giọng hỏi anh: "Quản gia Lưu đâu?"
Kỷ Minh Diệu vừa đi vừa đáp lời cô: "Về nhà chăm cháu!"
Trước cô cũng có nghe nói, con dâu quản gia Lưu sinh con nhưng không quá để ý.
Hai người trở về phòng, sau khi tắm rửa xong liền sóng vai nhau nằm trên giường. Kỷ Tiểu Dao tựa vào vòm ngực rộng lớn của Kỷ Minh Diệu, đùa nghịch những ngón tay của anh, hỏi: "Anh không phải làm việc à?" Anh là một ông chủ chăm chỉ, mỗi buổi tối đều ở thư phòng làm việc đến mười một mười hai giờ cơ mà.
Kỷ Minh Diệu kéo chăn lên, hôn lên tóc cô, nhẹ nhàng trả lời: "Chờ em ngủ trước đã."
Trong lòng Kỷ Tiểu Dao cảm thấy ấm áp, cọ lên người anh: "Anh hai à, sao lại tốt như vậy chứ?"
Kỷ Minh Diệu hơi cười, kéo cô lại gần hơn, rồi hôn lên bờ môi: "Chỉ tốt với một mình em mà thôi."
Hai người hôn nhau một lúc, Kỷ Tiểu Dao thở phì phò đẩy anh ra, vùi đầu vào cổ anh, hai tay ôm cổ anh, hơi thở vẫn chưa trở lại bình thường: "Em...em muốn nói với anh một chuyện."
Kỷ Minh Diệu nhẹ nhàng vuốt tóc cô: "Ừm."
"Em muốn trở về ký túc xá." Cô nghĩ, thứ nhất là vì ở nhà dù sao cũng có người giúp việc, thể nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-chung-duong/2473449/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.