Sau khi Kỷ Tiểu Dao và Kỷ Minh Diệu truyền nước xong về đến nhà, trong nhà đang có khách, ngồi bên bàn là thư ký của thị trấn cùng với trưởng thôn.
Kỷ Nghiên Lệ cười kính rượu bọn họ, vừa nhìn thấy hai anh em họ trở về, lập tức vẫy tay: " Đến đến đến! Nhanh đến chào bác Lưu với bác Triệu nào."
"Cháu chào bác Lưu, bác Triệu."
" Tốt, tốt." Hai người vừa cười vừa trả lời, trưởng thôn Triệu nói với bọn họ: "Dao Dao đã lớn như thế này rồi, đúng là một cô gái vừa ngoan ngoãn vừa xinh đẹp. Trước đây còn định gả cho con trai tôi, thật đáng tiếc, xem ra Đông Tử nhà chúng tôi không có cái phúc phận này rồi."
Kỷ Nghiên Lệ rót thêm rượu cho bọn họ, nghe bọn họ nói như thế, vội tiếp lời: "Xem bác nói kìa, Đông Tử nhà bác ưu tú như thế, bây giờ không chỉ ở thủ đô học nghiên cứu sinh, bề ngoài lại ra dáng anh tài, chỉ sợ có rất nhiều cô gái theo đuổi ấy chứ. Aiz, nói ra phải là Dao Dao nhà chúng tôi không xứng mới đúng, nào, lại kính bác một ly."
Hai bên vừa cười vừa kính rượu, bên này thư ký Lưu đang đánh giá Kỷ Minh Diệu, trong mắt tràn ngập sự tán thưởng: "Người trẻ bây giờ ấy à, không giống với chúng tôi khi ấy, Kỷ Minh Diệu đúng là phi phàm, nghe nói hiện tại một mình mở công ty, làm ăn tốt chứ!"
"Ha ha, nào có, chỉ là truyền miệng mà thôi, sau này vẫn còn phải học hỏi từ các bậc tiền bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-chung-duong/2473429/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.