Thế này thật ra không thoải mái nhưng con bé muốn, ta chiều theo ý con bé.
Chẩn mạch xong, ta nói với Tuần Tấn Vân, Tuần Yến là do không hợp thủy thổ.
"Các ngươi nên sớm hồi kinh..."
"Có thánh chỉ." Tuần Tấn Vân nhỏ giọng nói: "Môn sinh Thái Học vẫn chưa tuyển được."
Ta nhẹ nhàng ồ một tiếng, nói:
"Vậy thì sớm tuyển chọn, cũng sớm hồi kinh."
Tuần Tấn Vân siết chặt tay, đột nhiên nhìn ta: "Nàng nói sớm tuyển chọn, là vì mưu đồ cho con nuôi của nàng, nàng nói sớm hồi kinh, là muốn đuổi chúng ta đi, có phải hay không?"
Ta gật đầu: "Đúng."
Tuần Tấn Vân như tức giận: "Trong mắt nàng không có ta... hài tử của chúng ta sao?"
"Không phải của chúng ta." Ta bình tĩnh nói: "Là của ngươi."
Tuần Yến, Tuần Khanh, thân sinh phụ thân là Tuần Tấn Vân, giáo dưỡng là Tuần lão phu nhân, không liên quan đến Lạc Yểu.
Lạc Yểu cũng không muốn.
Khuôn mặt Tuần Tấn Vân trở nên tái nhợt trong nháy mắt, đôi môi mỏng không ngừng mấp máy, lẩm bẩm:
"Chúng ta chỉ hòa ly, chỉ là... chỉ là hòa ly…”
"Nàng vẫn là mẫu thân của bọn trẻ, bọn trẻ vẫn là hài tử của chúng ta."
Không đợi ta nói lời từ chối, Tuần Tấn Vân liên tục lùi ba bước, quay người bỏ đi.
Ta nhìn bóng lưng vội vã của hắn, là vẻ thất hồn lạc phách sẽ không bao giờ xuất hiện trên người Tuần Tấn Vân.
13
Hóa ra, cùng một từ, cũng có mức độ cao thấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duyen-nhung-khong-co-phan/3742768/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.