Ta cụp mắt, nhẹ nhàng đáp một tiếng.
Vũ Niết lại hỏi: "Mẫu thân không thích ngài ấy sao?"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Vũ Niết gật đầu: "Nhi tử hiểu rồi."
Từ đó về sau, Vũ Niết không hỏi thêm một câu nào về Tuần Tấn Vân.
Cứ như vậy bình lặng trôi qua.
Lần gặp lại Tuần Tấn Vân, đoàn xe nghi trượng của Quốc công đương triều đã làm kinh động cả vùng quê Vân Mộng nhỏ bé.
Vũ Niết mặt lạnh nhảy xuống xe, theo sau là đám gia nhân đặt chiếc ghế đẩu sơn son thiếp vàng bên cạnh xe.
Tuần Tấn Vân cùng hai đứa trẻ cùng xuống xe.
Là một cặp song sinh long phượng đẹp mắt, tướng mạo xuất chúng, lông mày và ngũ quan không giống ta chút nào, hoàn toàn được thừa hưởng dung mạo đẹp đẽ của Tuần Tấn Vân.
"Mẫu thân."
Vũ Niết chạy đến trước mặt ta, chắn trước người ta.
Ta thấy trên cổ tay nó có vết đỏ do bị kéo mạnh, trong lòng bỗng thấy đau xót.
Tuần Tấn Vân nhìn ta, rồi cúi đầu nói với hai đứa trẻ: "Đi đi."
Cặp song sinh có chút không tình nguyện nhưng vẫn ngoan ngoãn đi về phía ta.
Còn ta, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt, run rẩy không ngừng.
Ta đã vì chúng mà dạo qua quỷ môn quan vô số lần, lúc sinh nở không cầm được máu, cảm giác sợ hãi khi sinh mạng trôi dần khỏi cơ thể, đến giờ vẫn còn rõ ràng trong ký ức.
Không phải là ta không có tình mẫu tử.
Ta từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duyen-nhung-khong-co-phan/3742767/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.