Ỷ thế thanh xuân vô địch, chúng tôi còn làm một vài chuyện điên rồ.Ví dụ như trốn học hai ngày đến Bắc Kinh cùng Alawn đi xem đêm diễncủa các tài tử hoa ngữ. Trời mưa to, chúng tôi gắng sức cao giọnghét lên trong mưa, không có tham vọng giọng của mình to hơn giọngngười khác mà có được cái liệc mắt của các ngôi sao, chúng tôi chỉmuốn hét lên cho bản thân mình nghe, hét lên những điều u uất tíchlũy trong những tháng ngày cảu tuổi thanh xuân. Còn một ví dụ khác:xăm mình. Xăm ở sau lưng, trên bả vai, chúng tôi xăm tên củanhau.
Hôm đó, chuông báo hiệu vào học đã vang lên được khoảng mười phútrồi, một nam sinh đến muộn đẩy cửa lớp, nhân lúc thầy đang viếtbảng liền len lén đi vào, ngồi xuống sau lưng tôi.
Mà khuôn mặt linh hoạt của nam sinh mới bước vào đó, lại chính làcủa Alawn.
Tôi vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, quay hẳn người lại nói chuyện vớicậu ấy, bị thầy giáo nhìn thấy,
Thầy giáo không thể nhớ hết tên từng sinh viên trong lớp, nhưng đạikhái là thầy có thể được mặt của sinh viên lớp mình. Thầy liền hỏiAlawn “Em là sinh viên lớp khác phải không?”.
Alawn ngoan ngoãn đứng dậy, lắc đầu nói không phải.
Tôi tự cười thầm, Alawn đương nhiên không phải là sinh viên lớpkhác, cậu ấy là sinh viên trường khác chứ.
Nhưng điệu bộ run rẩy sợ hãi của Alawn lại khiến thầy giáo độnglòng chắc ẩn, để Alawn ngồi xuống, nói cậu ấy phải chuyên tâm nghegiảng.
Alawn lại không hề cảm động, cậu ấy không chú ý nghe giảng, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-duyen-nhat-dinh-se-co-phan/2843832/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.