Sau lưng Xa Hi ướt đẫm mồ hôi.
Đèn trần chớp tắt một hồi, cuối cùng chịu hết nổi sức ép ‘bụp’ một tiếng tắt ngúm.
Cả tòa cao ốc rơi vào bóng tối.
Xa Hi nhìn ra ngoài cửa sổ, quốc lộ sáng rực đèn điện và những tòa cao ốc chọc trời lấp lánh ánh sáng phía xa đều biến mất, chỉ còn lại một màu đen kịt.
Giống như cả tòa nhà bị bỏ vào trong một cái hộp kín.
Mấy ngón tay của Xa Hi run lẩy bẩy, chạm vào nắm cửa.
Trốn! Chạy trốn khỏi đây!
Hắn bật đèn pin trên di động lên, ánh sáng yếu ớt trong bóng tối chẳng những không làm hắn yên tâm phần nào, trái lại còn khiến hắn càng thấy bất an.
Lúc đi ngang qua thang máy, còn đang cúp điện nhưng cửa thang máy tự động mở ra, ánh đèn bên trong ấm áp giống như cái bẫy ngọt ngào dụ dỗ người ta sa vào đó.
Hắn chợt run lên, mũi chân chuyển hướng chạy một mạch về phía thang bộ.
Ánh sáng yếu ớt từ di động chiếu sáng một vùng nhỏ chỗ cầu thang bộ, hắn cắm đầu chạy xuống, nhưng di động trong tay bắt đầu rung lên, trên màn hình hiện ra dãy số lạ hoắc.
Trong mắt Xa Hi lộ ra vẻ kinh hoàng, rõ ràng không bấm nghe nhưng lại tự động bắt máy, truyền ra giọng nói ngột ngạt như đang ở một nơi chật hẹp, làm giọng nói bị biến âm.
“Bán… Công xưởng…”
Nỗi sợ hãi điên cuồng bành trướng trong lòng, Xa Hi dùng sức ném mạnh di động xuống đất, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dua-con-trai-lam-nguoi-me-la-trai-nghiem-gi/2676004/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.