“Ngày đó tình cờ thấy được, khiến tôi phải kinh ngạc mất một lúc lâu đấy, bạn Cao à.”
Tiêu Dư Thánh đứng lên, trong tiếng rên rỉ nức nở của Cao Cố Sanh phát ra từ video, từng bước một ép sát vào cậu.
Cao Cố Sanh run sợ không còn đường để trốn, chỉ có thể bất lực nhìn nụ cười như mèo thấy chuột của Tiêu Dư Thánh, hắn vây cậu lại giữa hai tay mình, bóng mờ của hắn hoàn toàn bao trùm lấy cậu.
“Lệ Mạch Trần cũng được, cậu chủ Ôn cũng thế.”
“Cậu không muốn video này bị tung lên mạng, đúng chứ?”
“Tôi nghĩ cậu biết rõ, tôi muốn gì mà?”
Tiêu Dư Thánh cúi người xuống kề mặt vào Cao Cố Sanh, nhưng chưa kịp làm ăn gì đã bị một quyền dọng cho méo mỏ.
Cao Thệ vẫn chưa hết giận lập tức tung thêm một cú đá cao, theo tiếng xương gãy vang lên, Cao Thệ bừng tỉnh khỏi giấc mơ, ý thức còn dừng lại khoảnh khắc Tiêu Dư Thánh bị đá văng ra xa, đối diện là khuôn mặt của Ứng Bất Giải.
“Nước.”
Cao Thệ theo phản xạ nhận lấy ly nước ấm rồi uống một miếng, mang theo mùi ngọt thoang thoảng của hoa hòe.
Anh uống một hơi cạn sạch, tâm tình bực bội từ ác mộng dần bình tĩnh lại.
Ứng Bất Giải thấy anh đã bình tĩnh, bưng mâm trái cây lên ăn nốt quả sung cuối cùng, sau đó tấn công sang phần thức ăn hơi nguội.
Xem ra sau khi y đỡ Cao Thệ vào nhà vẫn chưa ăn cơm.
Cao Thệ nhẹ nhàng thở ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dua-con-trai-lam-nguoi-me-la-trai-nghiem-gi/2675942/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.