“ Sao hả? Thích chứ!”
“ Không tồi.”
“ Gì mà không tồi chứ, nói lời thật lòng xem nào.”
“ Thích lắm.”
Rose hài lòng, anh cho ngựa chạy vút lên ngọn đồi dưới dãy núi Hindu Kush hùng vĩ, rải rác xung quanh là những ngôi nhà đá có cấu trúc hình hộp, bùn được trát kín khắp căn nhà tạo thành một bức tường cách nhiệt rất tốt. Ban ngày nhiệt độ ở nơi đây rất cao, ngược lại ban đêm nhiệt độ lại rất thấp, nhờ có những bức tường trát bùn mà nhiệt độ trong nhà luôn được giữ ở mức độ ổn định.
Bọn họ cho ngựa chạy dọc theo một con đường mòn ven núi, từ xa xa đã trông thấy một màu xanh đậm tuyệt đẹp, bao quanh bởi những vách đá vôi màu hồng cao chót vót, chúng tạo thành những hình thù khác nhau nằm san sát gần như hoàn toàn không có thực vật.
Khi bạch mã tiến lại gần Trần Dạ mới nhìn rõ hóa ra là “ những” hồ nước, thật ra chỉ có một cái hồ lớn nhưng nó được tạo thành từ quần thể sáu hồ nhỏ đổ vào, trái ngược với màu hồng bao quanh hồ là thảm thực vật xanh mướt hòa quyện cùng một màu xanh ngọc bích tuyệt đẹp. Nước hồ trong vắt, từ trên cao cô có thể ngắm từng đàn cá bơi lượn.
Một vẻ đẹp tuyệt vời như thế lại có thể tồn tại ở một đất nước khắc nghiệt như thế này, Trần Dạ trong lòng không khỏi cảm thán.
“ Em có biết hồ này gọi là gì không?”
Trần Dạ lắc đầu, ánh mắt cô lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-oi-chao-nhe/3174654/chuong-11-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.