6:00 pm
Căn cứ địa Manshi
Hàng loạt con tin được đưa vào một trại giam kín xung quanh được bao bọc bởi từng lớp dày hàng rào thép gai, xung quanh tràn ngập những tiếng khócthan cùng rên rỉ của cả trẻ con và phụ nữ. Bọn lính canh, chúng dùngnhững sợi dây thép dài không ngừng vung mạnh tới, những tiếng chửi rủatuông ra hàng loạt.
Cùng lúc đó,một chiếc xe màu đen chạy ào ào tới, Lâm vội mở cánh cửa xe ra cho người đàn ông bên trong bước xuống.
Sắc mặt anh ta có vẻ không tốt, vừa tiến vào trong, Rose nhìn cảnh tượng trước mắt, nhân trung không ngừng co giật.
“ Chuyện này là thế nào? Đám con tin này từ đâu đến.”
“ Thưa Ngài, trận đánh vừa rồi quân ta thiệt hại khá nặng nề, thủ lĩnhđang rất tức giận. Vì thế đã cho lệnh bắt các con tin nhằm trao đổi tùbinh với quân chính phủ.”, Lâm nói.
Người đàn ông gật đầu ravẻ đã biết, khi anh ta tiến vào trong lều bạc, nơi thủ lĩnh Manshiđang tập hợp các tướng lĩnh. Bên trong lềunhững tướng lĩnh với thânhình vạm vỡ,chòm râu quai nón dày rộng bao phủ quá nửa khuôn mặt củabọn họ, khiến cho nét dữ tợn trên gương mặt càng thêm in đậm, có vẻnhư họ đang rất bất mãn, vừa nhìn thấy Rose bước vào tiếng nói đangkhông ngừng vang lên bỗng im bặt.
Anh thản nhiên như không cóviệc gì, tiến lại gần thủ lĩnh Manshi, anh đặt tay hành lễ như mộtngười con ngoan đạo vẫn hay làm với thủ lĩnh của mình.
Thủ lĩnh Manshi, hắn ta với một bên mắt còn lành lặn, nhìn chăm chú về phía người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-oi-chao-nhe/28829/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.