…
Những thángngày trôi qua tiếp theo của Trần Dạ tương đối nhẹ nhàng, chỉ trừ mộtviệc khiến cô cảm thấy phiền hà. Đó là hắc thiếu gia Trần Thuận đổi sởthích từ đi Phượt bằng môtô sang thú tiểu khiển nuôi thú cưng, anh tacách vài ba ngày lại đem về một con chó to quá nửa người Trần Dạ. Toànlà giống chó được nhập từ những quốc gia Đông Âu, Châu Âu …, bọn chúng được nhốt vào những chiếc lồng to sau vườn hoa của ông bác.
Trần Dạ được hắc thiếu gia giao cho nhiệm vụ chăm sóc chúng vào những lúcanh ta bận, cô ra sức phản đối nhưng có vẻ như không mấy hiệu lực.
“ Này anh thật quá đáng! em có phải culi của bọn nó đâu? Anh không thấy mấy con chó cưng của anh nhìn giống chó sói lắm sao.”
“ Nhãi con … em thì biết gì? Giống chó này người ta gọi là Husky, làloại chó kéo xe ở vùng Đông Bắc Siberia, một con tầm mấy chục đô chứkhông ít đâu nhé!”
“ Em mặc kệ, em vẫn không thích bọn chúng?”, Trần Dạ mặc hầm hầm phản đối, quả thực cô rất sợ bọn chúng, cô cónỗi ám ảnh với chó, ngày xưa lúc Trần Dạ còn bé từng bị một con chó mới đẻ con rượt cô chạy lòng vòng trong sân nhà hàng xóm, kết quả là cô bị nó táp một phát ngay mông, vết cắn sâu đến nỗi đến tận bây giờ vẫn đểlại một vết sẹo nổi bật.
Trần Thuận thấy lần này có vẻ như côrất kiên quyết, đành hạ giọng xuống nước, chạy xuống nhà dưới rót choTrần Dạ ly nước mát, còn dùng cái ly do Tiệp Khâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-oi-chao-nhe/28824/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.