Lúc làm xong, cả Viên Uyên lẫn Trần Đông Lan đều vã mồ hôi như tắm. 
Viên Uyên rút dương vật đã mềm xuống ra khỏi hậu huyệt của Trần Đông Lan, cậu run lên vì sự kích thích này, Viên Uyên dỗ dành thơm một cái lên trán cậu: “Cùng tắm nhé?” 
“Ừ…” Giọng Trần Đông Lan nhỏ xíu, âm tiết kéo dài nghe như đang làm nũng nhưng bản thân cậu thì không phát hiện ra. 
Viên Uyên bế Trần Đông Lan đi cả đoạn đường ngắn ngủi tới phòng tắm như đang ôm em đồ chơi yêu quý, tiếc không nỡ buông tay. 
Vừa bật vòi hoa sen, Viên Uyên đã không kiềm chế nổi đặt Trần Đông Lan lên tường hôn cậu không thở được. 
Trần Đông Lan phối hợp như bé ngoan, mà cũng tại ngoan quá nên hai người lại lộn xộn làm trong phòng tắm một lần nữa. 
Phòng tắm không có bồn tắm nên họ đứng làm. Trần Đông Lan không có sức, ban đầu cậu treo mình trên người Viên Uyên. Nhưng làm một hồi rồi thì chẳng ai quan tâm đến việc “vịn vào đâu” nữa, Trần Đông Lan mất hết lí trí, mặc kệ nằm ngửa trên bồn rửa mặt, xô ngã cả cốc đựng bàn chải đánh răng. 
Bồn rửa mặt làm bằng thủy tinh, Viên Uyên thương cậu lạnh song hắn không hề dừng lại, chỉ tìm một chiếc khăn lông mềm đệm ở trên, động tác cắm rút càng nhanh mạnh. 
Hai người làm loạn đến tận đêm khuya, chẳng có kĩ năng gì ghê gớm. Lính mới lên đường ắt không tránh được chuyện lãng phí sức ở những lúc không cần thiết. May sao cảm giác khá được, cũng coi như thỏa thuê. 
Mùa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-don-2/1059926/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.