Có thương thì đâm vào cơ thể hai võ sĩ đã chết từ lâu, có thương thìkhông trúng vào đâu, mà phần nhiều còn lại là đâm vào thân mình ác ma,tuy rằng không thể đâm sâu vào, nhưng ít nhất sâu tới một tấc.
Nhiều trường thương đều đâm vào sâu một tấc như vậy, đủ để khiến ác ma không thể nhúc nhích.
Tuy rằng ác ma không có cảm giác đau đớn, hơn nữa cũng không có mộtcây trường thương nào đâm xuyên qua thân thể của mình, nhưng khắp thânmình ghim hơn mấy trăm mũi kim loại, cũng khiến ác ma cảm giác thậtkhông thoải mái.
Trong nháy mắt ánh mắt hắn liền trở nên đỏrực, hắn ngửa mặt lên trời há miệng gào thét điên cuồng, cố gắng nhíchđộng thân mình, định thoát ra.
Tuy nhiên, rõ ràng ác ma xem thường lực lượng của nhân loại.
Dưới tình trạng tất cả nông binh đồng thời dùng sức nghiến răngnghiến lợi nắm chặt trường thương hết sức đẩy về phía trước, khiến choác ma căn bản không thể nhúc nhích mảy may.
Không biết sao lại thế này, ác ma phát hiện không thể nhúc nhích không ngờ dùng giọng điệu có hơi hoang mang nói:
- Tại sao lại như vậy? Ta rõ ràng cảm giác được lực lượng tràn đầy, vì sao lại không thể thoát ra được?!
Ác ma căn bản không ngờ đến lời nói lầm bầm lầu bầu của hắn, đã làmcho các nông binh vốn đáy lòng còn thấp thỏm không yên lập tức sĩ khítăng cao, khí lực sử dụng cũng tăng lên rất nhiều.
Ác ma lậptức giật mình phát hiện: vốn đầu thương chỉ đâm vào thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/2181183/quyen-17-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.