Cảng Thanh Nguyệt, chỗ ở Đại giáo chủ tôn giáo thần bí kia.
- Đại nhân, có tin tức rồi.
Người trung niên kia nhanh chóng chạy tới trước mặt Đại giáo chủ.
- Nói mau!
Đại giáo chủ cũng không nhịn được bắt đầu lo lắng.
Hắn ở chỗ này tin tức cũng không linh thông, ngoại trừ biết Khang Tưđi quận Long Chiêm ra liền không còn tin tức gì khác, nhưng mà cảm thụđược mật vệ tồn tại vẫn không trở về, có thể xác định không giết đượcKhang Tư.
Vừa nghĩ các Mật giáo khác đều làm oanh oanh liệt liệt, còn bên mình một chút động tĩnh cũng không có, không vội mới là lạ.
- Đại nhân, quận Long Chiêm xuất hiện lượng lớn quân con rối, ướcchừng mười vạn, nhưng lại bị Lôi gia ném một bó đuốc ngay cả thành LongChiêm cũng cháy sạch.
Người trung niên bẩm báo.
- A? Cháy sạch cả? A ha ha ha! Cháy sạch tốt! Không có mấy thùng lớn mậtdược căn bản không thể chế tạo được nhiều con rối nhiều như vậy, tốt,nhiều mật dược trân quý như vậy lãng phí không công, xem bọn người kiacòn không đau lòng muốn chết!
Đại giáo chủ cười ha hả:
- Nói một chút mấy tên giấu đầu lòi đuôi không dám gặp người kia, chạy tới thành Long Chiêm làm gì.
- Đại nhân, chúng ta nhận được tin, phụ cận thành Long Chiêm có một sơn cốc bị người ta nhổ hết cây cối.
Người trung niên cẩn thận nói.
- Cây cối bị nhổ hết! Ừ? Cái gì? Đáng hận! Bọn họ lại dám cướp đoạtđồ của chúng ta?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-doc-chien-than/2181174/quyen-18-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.