Hiện giờ sắc trời chỉ mới gần hoàng hôn mà thôi, hơn nữa ánh mắt các sĩquan đều rất lợi hại, bọn họ lập tức thấy trên chiến trường xuất hiệnmấy quân binh nhà Khải Lỗ Sĩ cả người đầy vết máu, ngửa đầu gào thét.
Nghe thanh âm điếc tai như thế, mọi người đều lập tức rút binh khí khẩn trương hô:
- Ác ma! Bọn họ là ác ma!
Chỉ là đội viên lục chiến kinh hoảng, đột nhiên phát hiện Thiếu úycùng binh lính hậu cần áp tải xe ngựa kia, căn bản không có bất cứ phảnứng nào, lại coi như không có chuyện gì thong thả đánh xe ngựa.
Cái Thiếu úy kia đem văn kiện để vào cặp, sau đó vẻ mặt mang thần sắckhông thèm để ý tới liếc mấy ác ma ở xa xa, rất thoải mái nhún vai nói:
- Cũng chỉ là ác ma cấp thấp nhất mà thôi, gây ra được chuyện gì chứ.
Theo lời hắn nói, hơn mười binh lính Lôi gia liền xông về phía những ác ma này.
Chỉ nghe đến ác ma tru lên vài tiếng, các binh lính Lôi gia vây côngliền thối lui, chỉ là ác ma này cũng theo đó biến mất bóng dáng.
- Ấy, kia là ác ma đó, lại tiêu diệt nhẹ nhàng như thế?
Một sĩ quan lắp bắp nói.
Cái Thiếu úy kia nói như không có gì:
- Những thứ hàng này tùy tiện một hai binh lính tiêu hao chút sức lực là có thể giải quyết, ngay cả bình bảo mệnh cũng không dùng. Ở trên bán đảo Phi Ba, dù là người thuộc quản lý hậu cần tiếp viện chúng ta, không có lực chiến đấu gì cũng diệt không ít ác ma mà.
- Lẽ nào lời đồn là thật?
Một cái sĩ quan là một hạm trưởng trong đội chiến hạm của Liễu ThanhDương có chút chần chờ hỏi. Các sĩ quan lục chiến lưu lại căn cứ hơisửng sốt, đều vểnh tai chuẩn bị nghe một chút rốt cuộc là cái lời đồngì.
- Cái gì lời đồn?
Thiếu úy rất là kỳ quái, gần đây hình như không có lời đồn oanh động gì xuất hiện mà.
- Chính là các ngươi... Ấy, là lời đồn Lôi gia chúng ta tiêu diệt trăm vạn ác ma!
Một sĩ quan vội vã chen ngang giành trước nói, nghe nói như thế,trong ánh mắt đội sĩ quan lục chiến toát ra thần sắc nghi hoặc, giậtmình, không tin, lỗ tai của mình hỏng rồi sao? Tiêu diệt trăm vạn ác ma? Thiên thần thời đại thần thoại cũng không có lợi hại như vậy mà!
Thiếu úy đầu tiên là cau mày, tiếp đó như nhớ tới gì đó, bừng tỉnh đại ngộ cười nói:
- Xem ra là Tổng trưởng hải quân đại nhân cũng không lên đất liềnkiểm tra rồi? Cái này không phải lời đồn, mà xác thật tồn tại.
- Hải quân không phải hỗ trợ vận tải lượng lớn đạn dầu hỏa sao? Dùngthứ đó hầu như thoáng cái giải quyết số đông ác ma, sau đó xuất động bộđội bao vây tiễu trừ, cứ như vậy giải quyết xong.
- Chỉ là bởi không có nhiều nhân lực vật lực như vậy đi đào hố tiến hành chôn lấp,cho nên hài cốt ác ma chất đầy mười tòa núi hẳn còn rất lâu mới thanh lý xong, lúc Tổng trưởng hải quân đại nhân trở lại có thể đi nhìn xem.Được rồi, như vậy không có chuyện gì nữa, hạ quan xin cáo lui.
Mọi người chỉ ngây ngốc nhìn cái Thiếu úy kia mang theo xe ngựa rời đi, Liễu Thanh Dương cùng mấy chiến hạm viên hai mặt nhìn nhau, chính mìnhlúc nghe đến tin đồn, còn tưởng rằng Lôi gia khuyếch đại quá mức để biểu hiện uy phong, chưa từng đem tin đồn để trong lòng, càng không có đichứng thực, thậm chí còn bảo người bên dưới đừng truyền loạn tin tức vôdụng.
Không nghĩ tới cái lời đồn này là thật, như vậy, mìnhthật có vẻ giống như kẻ cổ hũ ngu muội "không muốn tin chuyện mình không thể lý giải".
Một lúc lâu sau, Liễu Thanh Dương mới thở dài nói:
- Ài, ta không thế không nói, chúng ta thật sự đầu phục một cái thủ trưởng khó lường mà.
Các sĩ quan đều thần sắc khác nhau gật đầu tán thành.
Ác ma đột nhiên xuất hiện, khiến Khang Tư nhíu nhíu mày, hắn hỏi Tương Văn:
- Không phải nói ở Đế quốc ác ma xuất hiện cũng không nhiều sao? Làmsao lại đi ra nữa? Có phải là nhà Khải Lỗ Sĩ cùng mấy tên ác độc kia cóquan hệ gì?
- Đại nhân, tình báo mật vệ tìm hiểu cũng không có biểu hiện nhà Khải Lỗ Sĩ có khuynh hướng tôn giáo nào, nhưng mà trênđịa bàn nhà Khải Lỗ Sĩ lại tùy ý để các loại tôn giáo truyền bá, xem ratrong đó có kẻ ác độc khống chế.
Tương Văn vội vàng nói.
-Ừm, phái người giám sát nghiêm mật tôn giáo ở hành tỉnh Hải Tân, một khi tra ra tôn giáo nào là kẻ ác độc khống chế, hủy diệt trước tiên.
Khang Tư ra lệnh.
- Rõ.
Tương Văn cực kỳ nghiêm túc gật đầu, hắn rất rõ ràng những tên ác độc kia tà ác cỡ nào, gặp phải những tên như thế, căn bản đừng nói nhiềulời với chúng, trực tiếp giết chết chính là biện pháp tốt nhất, bởi vìai cũng không biết bọn họ chế tạo ác ma thế nào, nói không chừng tiếpxúc với bọn chúng một chút, nói mấy câu liền trúng chiêu.
Thấy chiến trường đã quét dọn sạch bảy tám phần, Tương Văn hỏi:
- Đại nhân, kế tiếp chúng ta là trở về, hay là thừa thắng trực tiếp đánh vào lãnh địa nhà Khải Lỗ Sĩ?
- Hiện giờ bọn họ chỉ có binh lực hơn hai vạn, khẳng định không phảilà đối thủ của chúng ta, hơn nữa chúng ta bởi nguyên nhân bình bảo mệnh, mới giảm quân số còn một Đại đội mà thôi, còn chờ đợi chỉnh biên Lữđoàn là có thể sử dụng, tuyệt đối có thể đem bọn họ một hơi đánh hạ.
Khang Tư lắc đầu:
- Chúng ta trên biển phiêu bạt hơn mười ngày, sau đó vừa đến liền đối mặt với địch nhân xâm lấn, sau một lượt chiến đấu cường độ cao, thể lực cùng tinh thần binh lính đã tới cực hạn rồi.
- Có thể cho binh lính ăn bình bảo mệnh, bọn họ mất đi tri giác căn bản không cảm thấy uể oải.
Tương Văn nói ra lời này liền biết hỏng rồi, như vậy mình chẳng phảilà không coi binh sĩ là người sao, chẳng phải giống như mấy kẻ ác độckia?
- Tương Văn, bọn họ đều là gia thần Lôi gia, hơn nữa bình bảo mệnh chỉ là dùng để bảo mệnh, tuyệt đối không thể sử dụng tùy tiệnnhư vậy được.
Khang Tư chỉ nói nhàn nhạt, khiến Tương Văn hếtsức hối hận, chính mình sao lại ý nghĩ nóng lên liền nghĩ ra chủ ý nhưvậy đây, tuy rằng hiện tại thừa thắng xông lên tuyệt đối có thể tiêudiệt nhà Khải Lỗ Sĩ, nhưng như thế so với việc khiến đại nhân mất hứng,liền căn bản không là gì cả, chính mình thật là quá mức vội vàng rồi.
Kỳ thật Khang Tư cũng biết vì sao Tương Văn lại nói như vậy, chủ yếulà ỷ vào chỗ dựa bình bảo mệnh kia, cảm giác có thể quét ngang đụngthẳng nên mới lỗ mãng như thế.
Xem ra thứ này tuy rằng có thểgiảm thiểu tổn thất, nhưng cũng không thể ỷ lại quá mức, hẳn phải khốngchế sử dụng nghiêm ngặt mới được, không thì chẳng phải giống như mấy tên ác độc kia sao?
Thấy bộ dạng Tương Văn nhận sai, Khang Tư trầm ngâm một chút rồi mới nói:
- Dù là quân đội còn có thể tác chiến, ta cũng không chuẩn bị đánh.
Thấy đại nhân không phát tác với mình, Tương Văn không khỏi thở phào một hơi, tiếp theo rất nghi hoặc hỏi:
- Vì sao?
- Ngươi ngẫm lại, bằng vào binh lực một Lữ đoàn của chúng ta tiêudiệt nhà Khải Lỗ Sĩ, quân phiệt xung quanh sẽ có phản ứng gì? Khẳng định bọn họ sẽ nhân dịp cháy nhà hôi của, như vậy chúng ta bị ép tiếp nhậnchiến đấu liên tục.
- Hơn nữa hiện giờ chúng ta đánh hạ lãnhthổ rồi, có nhân thủ để thống trị hay không? Đặc biệt là làm sao để vừatác chiến vừa thống trị lãnh địa?
Khang Tư nói.
-Vâng, thuộc hạ đã rõ rồi. Nhưng mà đại nhân, nhà Khải Lỗ Sĩ tổn thất một phần ba binh mã khẳng định sẽ động viên toàn lãnh địa, một Lữ đoànchúng ta lại tăng viện thêm một Lữ đoàn sắp tới nữa, sợ rằng sẽ không đủ dùng, cần điều thêm mấy Lữ đoàn nữa không?
Tương Văn hỏi.
Khang Tư suy nghĩ một chút liền lắc đầu:
- Tạm thời không cần, hai cái Lữ đoàn như vậy là đủ rồi, nhiều nữa sẽ dẫn tới các quân phiệt xung quanh cùng chung đối đầu với chúng ta, chonên trước mắt binh lực chúng ta tuyệt đối không thể quá nhiều, có thểchấn trụ quân địch xung quanh là được rồi. Nhưng các nhân viên chính vụcùng nhân viên xây dựng cần thành Thanh Nguyệt phái một nhóm tới đây.
- Rõ, thuộc hạ liền đi truyền lệnh.
Tương Văn lập tức nhận lệnh.
Thi thể trên chiến trường đã vùi lấp, tù binh bị trọng thương đượccác tù binh khác dùng cáng cứu thương đơn giản mang đi, do binh línhKhang Tư áp giải, bắt đầu chầm chậm trở về căn cứ Hạm đội số ba.
Đội ngũ bắt đầu đi tới, các thương binh lúc này mới thở một hơi dàiđã buộc chặt trong lòng rất lâu, cả người liền nhuyễn xuống, tiếng rênrỉ cố nén hồi lâu cũng phát ra. Các tù binh đối với việc này cũng khôngkỳ quái, ngược lại vẻ mặt đều nhẹ nhảng thả lỏng, đồng thời bước châncũng nhanh hơn nhiều.
Vốn các tù binh thấp thỏm bất an khinhìn đến thương binh không bị xử lý, đều an tâm xuống, bởi vì dựa theolệ cũ, đối với tù binh trọng thương, người thắng vì tránh phiền phức đều là một đao cho xong việc.
Không nghĩ tới lần này người thắnglại không làm chuyện tặng thêm một đao, ngược lại cứu trợ tù binh trọngthương nữa, như vậy xem ra ngày sau hẳn là dễ qua, nhìn trang phục những binh lính bên chiến thắng, liền biết đãi ngộ bọn họ cao bao nhiêu rồi.
Ừ, thật là chờ mong ngày bị người thắng này hợp nhất làm binh sĩ.
Một lần nữa đi đến trước mặt Khang Tư, Liễu Thanh Dương thấy một màn như vậy, nhịn không được có vẻ nịnh bợ nói:
- Đại nhân thật sự là nhân từ, ngay cả tù binh bị trọng thương cũngtrị liệu mà không giết, xem ra sau này bọn họ nhất định sẽ liều mạnghiệu lực cho đại nhân.
Khang Tư còn chưa nói gì, Tương Văn vẻ mặt liền khinh bỉ nhìn mấy tù binh nói:
- Hiệu lực? Bọn họ bây giờ còn chưa có tư cách này, chúng ta cứu chữa bọn họ, một là muốn rèn luyện y sư của chúng ta, hai là không muốnkhông công lãng phí những nô lệ cường tráng này mà thôi.
Nghe được câu trước, Liễu Thanh Dương gật đầu đồng ý.
Hiện giờ không có tư cách cũng bình thường thôi, những binh lính nhàKhải Lỗ Sĩ này năng lực tác chiến còn không bằng một nửa đội lục chiến,dựa vào cái gì trở thành một thành viên quân Khang Tư?
Nghetới giữa câu, Liễu Thanh Dương hơi bị sửng sốt, rèn luyện năng lực y sư? Đem tù binh trọng thương làm đối tượng luyện tập? Rõ ràng có thể dùngđể tuyên dương hành vi nhân từ của mình vì sao lại nói khó nghe như vậy? Không sợ hù chết người sao? Thật là không mò rõ thế nào nữa.
Chờ khi nghe được một câu cuối cùng, Liễu Thanh Dương liền choáng váng,không phải chứ? Lại đem những tù binh này bắt làm nô lệ?! Tuy rằng hiệngiờ rất nhiều bần dân dựa vào quyền quý kỳ thật cùng nô lệ không có gìkhác nhau, nhưng bọn họ biểu hiện bên ngoài vẫn là người tự do, hiện giờ lại quang minh chính đại đem tù binh biếm làm nô lệ? Cũng quá mức cànrỡ rồi chứ? Dù là Đế quốc mất đi quyền uy, cũng không cần coi rẻ phápluật Đế quốc như vậy được không?
Thấy Liễu Thanh Dương há mồm muốn nói cái gì, Khang Tư cười nói:
- Kỳ thật cái nô lệ này chỉ là một thân phận mà thôi, dùng để phânbiệt giữa gia thần võ sĩ cùng bình dân, cũng sẽ không thật sự đem các tù binh này đối đãi như nô lệ.
Liễu Thanh Dương nghe vậy sửngsốt, nhưng hắn nhanh chóng hiểu được, đây là làm cho các gia thần Lôigia xem, dù sao gia thần Lôi gia đều đi ra từ mảnh đất dã man nơi bánđảo Phi Ba, bọn họ tuyệt đối không muốn quân địch bị quân mình bắt tùbinh, địa vị lại có thể ngồi chung với lĩnh dân mình trị vì, tuyệt đốihẳn phải thấp hơn so với lĩnh dân mình, trong lòng mọi người mới thoảimái.
Thấy thần sắc Liễu Thanh Dương thở phào một hơi, trong lòng Tương Văn hừ hừ cười lạnh:
- Xem đi, lộ ra sơ hở rồi sao! Ngay từ đầu nghe được muốn đem tù binh làm nô lệ, lập tức khẩn trương vạn phần, chờ khi biết thân phận nô lệcủa tù binh chỉ là nói cho có, liền lập tức thở phào nhẹ nhõm, cái nàykhông phải nói người như ngươi vẫn có tâm hướng về Đế quốc sao? Lại dámtrước mặt người khác nói dễ nghe như vậy! Hừ! Xem ta làm sao đem thânphận nô lệ tù binh chứng thực cho ngươi khóc không ra nước mắt!
Trở lại căn cứ, Liễu Thanh Dương thấy tù binh chỉ là bị hạn chế tự docá nhân, y sư cũng bắt đầu trị liệu vết thương, cuối cùng hoàn toàn yêntâm, sau khi đem quyền chỉ huy đội lục chiến giao cho Khang Tư, đặt tấtcả tâm thần trên mặt hạm đội.
Nhà Khải Lỗ Sĩ phái mộtLiên đội kỵ binh cùng ba Liên đội bộ binh tiến công căn cứ Hạm đội sốba, kết quả trong vòng một ngày toàn quân bị diệt, về phần mấy tên línhít ỏi chạy ra được không ai biết, dù sao hơn mười cái binh sĩ ngu ngungốc ngốc chạy về nhà Khải Lỗ Sĩ, sau liền bị lấy tội nhiễu loạn quântâm xử quyết, liền không còn một người sống sót lộ mặt.
Tuyrằng trong phạm vi thế lực gia tộc Khải Lỗ Sĩ, lại thêm nguyên nhân giatộc Khải Lỗ Sĩ phong tỏa nghiêm mật, cũng không lộ ra phong phanh nào,chỉ là các quân phiệt xung quanh đã sớm bị Tổng đốc đại nhân nhắc nhở,cũng sớm thực thi giám sát, hiện giờ vừa nhận được tin tức, ngoại trừ lo lắng Hạm đội số ba sẽ trở nên cường hãn ra, càng nhiều người dã tâmbừng bừng chuẩn bị chiếm đoạt gia tộc Khải Lỗ Sĩ.
Những quânphiệt này bất luận lớn nhỏ đều xoa quyền nắn tay, hắc hắc, võ lực phòngbị không còn một phần ba, đương nhiên phải thừa cơ hội này thử một phen, dù là không thể tiêu diệt nhà Khải Lỗ Sĩ, chiếm chút tiện nghi cũng tốt rồi.
Cho nên các quân phiệt xung quanh đều đem mục tiêu nhắmvào nhà Khải Lỗ Sĩ, mà không phải cái quả thị mềm Hạm đội số ba kia,đồng dạng theo quân phiệt nhận biết cũng hao binh tổn tướng, là bởi địaphương Hạm đội số ba chiếm lĩnh đều là vùng cạnh biển hẻo lánh hoangvắng, muốn người không có muốn tiền cũng không.
Mà nhà Khải Lỗ Sĩ, đặc biệt là nơi bọn họ làm giàu, lại là một mảnh đất phồn hoa, cóthịt không ăn lại ăn đá tảng, kẻ ngốc mới làm như vậy.
NhàKhải Lỗ Sĩ đương nhiên chú ý tới ý đồ đám quân phiệt, vốn đám nhân vậtquyền thế gia tộc có ý kêu gào triệu tập đại quân tiêu diệt Hạm đội sốba để báo thù, lập tức ngậm miệng lại, sau đó đồng ý trước nhất tộctrưởng hạ lệnh trưng triệu toàn viên, triệu tập toàn bộ nam đinh lãnhđịa tiến nhập quân đội.
Cử động nhà Khải Lỗ Sĩ lại chọc vàoong vò vẽ, các quân phiệt xung quanh tất cả đều hùng hùng hổ hổ tiến vào trạng thái tổng động viên toàn quân.
Đặc biệt các quân phiệtnhỏ, trong lòng đang đổ máu, tất cả nam đinh nhập ngũ sẽ mang tới baonhiêu tổn thất kinh tế chứ, hơn nữa duy trì một chi đội ngũ khổng lồ như thế sẽ cần bao nhiêu tiền đây! Thế nhưng không làm thế không được, aibiết nhà Khải Lỗ Sĩ binh lực tăng mạnh có thể nhân cơ hội công chiếm tứphương hay không đây!
Toàn nhà Khải Lỗ Sĩ đều tổng động viên,bởi vì binh lực khổng lồ uy hiếp, các quân phiệt xung quanh lập tức làmtheo như thế, mà lại bởi nguyên nhân đồng dạng, các quân phiệt xungquanh những quân phiệt kia cũng chỉ có thể làm theo như vậy. Hầu nhưnháy mắt, ngoại trừ mười vạn tinh binh của vị Tổng đốc đại nhân ra, cácquân phiệt lớn nhỏ khác đều bị bức bất đắc dĩ chấp hành toàn quân độngviên.
Tổng đốc thượng nhận được tin không nhịn được cười ha hả:
- Ha ha, nhà Khải Lỗ Sĩ thật đúng là chọc vào tổ ong vò vẽ mà, xem chừng hiện giờ bọn họ lên không được xuống không xong.
- Nếu giải trừ tổng động viên, sợ rằng các thế lực xung quanh lập tức thừa cơ công kích, nếu như không giải trừ, đối với dân sinh sẽ tạo ratổn hại cùng áp lực tài chính quá lớn.
Con trai của Tổng đốc cũng cười theo nói:
- Đúng vậy, chẳng những là nhà Khải Lỗ Sĩ, các quân phiệt khác cũngnhư thế, đều bị nhà Khải Lỗ Sĩ bức bách chỉ có thể đi vào tình trạngtổng động viên, xem ra nếu có người tổ chức một chút, rất có thể gặpphải tất cả quân phiệt liên hiệp thảo phạt nhà Khải Lỗ Sĩ.
-Không phải là có thể, mà là đã xuất hiện rồi, theo tình báo biểu hiện,quân phiệt xung quanh nhà Khải Lỗ Sĩ, bởi vì thật sự không chịu đựngđược hao tổn như vậy, đã bắt đầu móc nối với nhau, chuẩn bị tiêu diệtmầm gây họa nhà Khải Lỗ Sĩ này.
Tổng đốc đại nhân cười nói.
-Nha, vậy nhà Khải Lỗ Sĩ này chẳng phải là xong đời rồi? Ngài nói bọn họ có thể tiên phát chế nhân hay không?
Con trai Tổng đốc hiếu kỳ hỏi.
Tổng đốc lắc đầu cảm thán nói:
- Mặc kệ ai tiên phát chế nhân, hành tỉnh Hải Tân sẽ rơi vào trong quân phiệt hỗn chiến còn lớn hơn so với trước kia.
Trong lòng con trai Tổng đốc rất là vui vẻ, đồng thời còn hết sức hảhê, đánh đi, tốt nhất là toàn bộ đánh tới lưỡng bại câu thương, như vậyquân đội phụ thân có thể dễ dàng khống chế toàn bộ hành tỉnh Hải Tânrồi!
Nhưng mà hắn không dám biểu lộ tâm tư này ra, chỉ còn cách mạnh mẽ đè xuống tâm tình hưng phấn nói sang chuyện khác:
- Ai, thật là không nghĩ tới Hạm đội số ba lại có thể cường hãn nhưthế, dễ dàng đánh quân đội nhà Khải Lỗ Sĩ toàn quân bị diệt. Không thìcũng sẽ không náo loạn ra chuyện lớn như vậy, Thiếu tướng Liễu ThanhDương lúc nào trở nên lợi hại như vậy chứ?
Tổng đốc lắc đầu nói:
- Lần chiến đấu này cùng Thiếu tướng Liễu Thanh Dương không có quanhệ nào, đội lục chiến Hạm đội số ba chúng ta thấy, treo quân kỳ chủtướng là của một Thượng tá.
- Quân kỳ Thượng tá? Hạm đội số ba lúc nào đi ra một sĩ quan lợi hại như vậy?
Con trai Tổng đốc rất là kinh ngạc.
Tổng đốc có chút đắc ý chỉ chỉ vào mình nói:
- Cái Thượng tá này cũng không phải là người Hạm đội số ba, Thượng tá này cũng là lão cha ngươi tự thân bổ nhiệm đấy.
- A! Ngài bổ nhiệm?!
Con trai Tổng đốc khiếp sợ cực độ, không thể nào, phụ thân của hắnthường ngày qua loa cho xong lại bạo tay như vậy? Lại sớm bố trí xuốngmột quân cờ như thế?
Tổng đốc ra dáng thần thái hồi ức cảm thán nói:
- Cái Thượng tá này chính là Thượng tá Khang Tư trước đây ta đề cậpqua với ngươi, không nghĩ tới hắn sẽ một lần nữa trở lại hành tỉnh HảiTân này.
- Ấy, chính là Thượng tá Khang Tư mang đi rất nhiềutráng đinh cùng thợ thủ công sao? Tình báo không phải nói hắn đã sớm bịSư đoàn trưởng Khải Nhĩ Đặc phòng bị địa phương tỉnh lân cận tiêu diệtrồi sao? Làm sao hắn còn có thể mang theo bộ đội cường hãn như vậy chạytrở về?
Con trai Tổng đốc rất là giật mình.
Tổng đốc khinh thường nói:
- Tiêu diệt rồi? Hừ hừ, khi ta biết Khải Nhĩ Đặc đánh lãnh địa KhangTư không hao tổn binh lực, liền biết hắn chỉ bức Khang Tư đi mà thôi.
- Không thì dựa theo năng lực dẫn binh của Khang Tư kia, Khải Nhĩ Đặc thật sự giao chiến cùng Khang Tư, thế nào cũng phải tóc xám mày tro,hao binh tổn tướng, nào có khả năng không hề tổn thương?
Con trai Tổng đốc trầm ngâm một chút cẩn thận hỏi:
- Phụ thân, không phải ngài nói Khang Tư này là quý nhân Đế đô sao?Hắn sao lại còn trở lại đây? Lẽ nào hắn chịu lệnh kẻ cạnh tranh hoàngvị? Mới chạy tới đây phát triển?
Tổng đốc suy nghĩ một chút, đầu tiên là gật đầu:
- Rất có thể, không thì sao lâu như vậy mới trở về, hơn nữa nếu không phải như thế, cũng không cách nào giải thích được vì sao Khang Tư không lập tức đi tìm Khải Nhĩ Đặc báo thù.
Tiếp theo lại lắc đầu:
- Dù sao không đi quản chuyện phiền toái của bọn họ.
Nói đến đây, đột nhiên nhìn chằm chằm con trai mình gằng từng câu nhấn từng chữ nói:
- Nhớ kỹ, chúng ta tuyệt đối không dính không chọc vào bất cứ chuyệngì có quan hệ tới hoàng quyền, cho nên ngươi tuyệt đối không thể đi thửKhang Tư, chúng ta sẽ coi hắn như một quân phiệt phổ thông mà đối đãi,tùy ý để bọn họ hô phong hoán vũ là được rồi!
Con trai Tổngđốc bị nhìn ra ý nghĩ lập tức hoảng sợ, vội vàng gật đầu đáp ứng, tronglòng một trận khổ sở, phụ thân của mình thật là quá nhát gan, ngay cảthử cũng không dám đi làm một lần?
Nếu như chính mình là Tổngđốc, tuyệt đối sẽ không buông tha như vậy, cùng lắm thì mục tiêu đầunhập thất bại, lập tức đào thoát ra nước ngoài, cũng không phải vẫn sẽsinh hoạt phú hào sao? Chỉ là phụ thân lại lấy lý do kẻ thắng lợi sẽ ghi hận mà cự tuyệt đề nghị của mình.
Đáng tiếc, đại quyền quânchính đều nằm trong tay phụ thân mình, đặc biệt nam đinh trực hệ toàn bộ gia tộc chỉ có mình cùng phụ thân, muốn tìm một tộc nhân có phân lượnghỗ trợ khuyên bảo cũng không có khả năng.
Ài, vẫn nên quên đi, chính mình vẫn nên hưởng thụ sinh hoạt vinh quang thiếu Tổng đốc sắp hết hạn này.
Chỉ là cảm thấy buông tha đầu tư như thế, cảm giác rất là đáng tiếc.
Đám quân phiệt hành tỉnh Hải Tân đều bị vây trong trạng thái hết sứccăng thẳng, chỉ là cố kỵ ngổn ngang, cũng không ai đi trước phát tác.
Mà trong lúc mọi người đang giằng co lẫn nhau, căn cứ Hạm đội số ba lần nữa nghênh đón hạm đội vận tải khổng lồ.
Theo nhân viên trên thuyền lên đất liền, người nhà Hạm đội số ba lạichoáng váng lần nữa, Lôi gia này cũng quá ghê gớm chứ? Nhìn bọn họchuyển tới cái gì?
Một Liên đội kỵ binh chỉnh biên cường hãn,là loại Liên đội kỵ binh Đế quốc tiêu chuẩn mỗi người hai ngựa thời màĐế quốc còn toàn thịnh! Một Lữ đoàn bộ binh sát khí nghiêm nghị đuổi kịp tiêu chuẩn Đế quốc đồng dạng, ngoại trừ quân đội ra, còn có lượng lớntrang bị vật tư còn đợi người bốc dỡ xuống thuyền.
Những người nhà Hạm đội số ba tự động tiến lên giúp đỡ, thế nhưng càng dọn cànghưng phấn, càng dọn khí lực càng lớn, hắc hắc, có hai cái Lữ đoàn cùngmột cái Liên đội kỵ binh thủ hộ, mấy người mình cuối cùng cũng không cần qua những ngày như trước kia luôn lo lắng sợ hãi nữa.
Chỉ làso sánh với người nhà Hạm đội số ba, các quân binh Khải Lỗ Sĩ bị bắt tùbinh lại không hưng phấn như vậy, thuyền vận tải đến không bao lâu, cũng là lúc bọn họ cáo biệt những ngày lành ở trong doanh tù binh ăn no ngủkỹ như trước kia.
Mỗi tù binh đều nhận lấy công cụ, sau đódưới thợ thủ công chỉ huy, có quân đội giám thị, bắt đầu rồi lao độngthể lực nặng nề.
Một ít tên đầu óc ngu ngốc vô tâm vô phế, sau khi hưởng thụ một đoạn sinh hoạt tốt đẹp, đột nhiên lọt vào đãi ngộ nôdịch, khác biệt quá lớn khiến bọn họ rất không hài lòng, lại nhảy rakháng nghị cái gì ngược đãi tù binh, yêu cầu khôi phục đãi ngộ sinh hoạt tốt đẹp trước kia.
Có mấy người này nhảy ra đánh tiếng trước, các tù binh khác đều tránh một bên xem chuyện, nhìn đối phương cóchương trình gì, làm sao mình ngay từ đầu là tù binh đến giờ đã hơn mười ngày, chẳng những không đưa mấy người trưng nhập vào quân đội, lại cònmặc kệ không để ý tới, đồng thời ăn ngon ở tốt, thế nhưng giờ đây lạiđem mấy người mình đi làm nô dịch, có phải là xảy ra đại sự hay không?
Đúng như bọn tù binh lo lắng, mấy tên nhảy ra kháng nghị này, bị mấybinh sĩ hung thần ác sát treo lên đánh một trận chết khiếp, hơn nữa tấtcả các tù binh cùng ngày đều bị cắt thức ăn.
Vốn còn có mấyngười bị đói mà nhảy ra kêu gào, thế nhưng bị binh sĩ giám thị không nói hai lời chém chết mười mấy tên, bọn tù binh từ lời mắng chửi của quânđịch đã biết được thân phận nô lệ của mình, lập tức ý thức được số mệnhcủa mình đã xong đời rồi, có thể xác định tương lai là một phiến đentối.
Ngay lúc bọn tù binh trải qua một ngày khổ cực, bắt đầuâm thầm suy xét bạo động đào tẩu hay là nhận mệnh, một vị đại quan bộdạng trung niên, tới chỗ mấy nô lệ mình kể cả người nhà quân đội, tuyênđọc pháp lệnh thân phận đẳng cấp có hiệu lực tức thời do quân phiệtthống lĩnh ban bố.
- Bỉ Khố Đức, sao ngươi lại tới đây?
Khang Tư rất kinh ngạc thấy Bỉ Khố Đức vốn nên ở thành Thanh Nguyệt, lại xuất hiện ở trước mặt mình.
Bỉ Khố Đức sau khi hành lễ, mới cười hì hì nói:
- Chủ công, hạ thần cho rằng bản thân đối với Đế quốc vẫn còn có chút quen thuộc, hẳn là nên vì đại nghiệp chủ công xuất chút khí lực, chonên tự đề cử mình tới đảm nhiệm tham mưu cho chủ công, hy vọng chủ côngtiếp nhận mong mỏi của hạ thần.
Khang Tư mỉm cười, nói thậttrình độ quen thuộc với Đế quốc, Bỉ Khố Đức từng đảm nhiệm Trưởng quantối cao văn chính hành tỉnh Hải Tuyền, bên trong Lôi gia tuyệt đối làbài vị đệ nhất, nhưng còn vứt bài danh thứ hai thật xa phía sau.
Bỉ Khố Đức có thể tới nơi này, vậy đã nói nhiệm vụ bố trí cho hắn trước đây đã xong, nghĩ vậy, Khang Tư lập tức gật đầu nói:
- Được, ta đang cần giúp đỡ đây, ngươi tới đây thật là đúng lúc mà. Ừm, hiện giờ có chuyện cần ngươi tham mưu một chút.
Khang Tư cũng không khách sáo, để Tương Văn đem tình báo gần nhất cùng động tĩnh xung quanh nói cho Bỉ Khố Đức nghe.
Chỉ là Tương Văn mới nói đến phân nửa, Bỉ Khố Đức liền ngắt lời nói:
- Chủ công, trên chuyện quân sự, hạ thần cũng không tinh thông, hạ thần có một đề án muốn bẩm báo chủ công.
Chiêu này của Bỉ Khố Đức lại khiến Khang Tư ngẩn người, mà Tương Văn càng tức giận đến trừng thẳng mắt.
Không phải nói tham mưu sao? Ngay cả tình báo quân sự cũng khôngnghe, vậy còn tham mưu cái gì?! Không biết để mình nói phân nửa thật làrất khó chịu sao?
Bỉ Khố Đức không để ý đến tâm tình của Tương Văn, sau khi nhận được Khang Tư cho phép, hắn mới tiếp tục nói:
- Hạ thần cho rằng nếu muốn Lôi gia chúng ta đứng vững chân ở Đếquốc, vậy cần dung nhập hoàn toàn vào Đế quốc, vạn vạn lần không thể đểdân chúng Đế quốc cho rằng chúng ta là người ngoài.
Nghe nói như thế, Khang Tư cùng Tương Văn đều gật đầu chấp nhận:
- Như vậy chúng ta nên làm như thế nào?
- Cực kỳ đơn giản, chỉ cần hủy bỏ chức danh quân chính trên bán đảoPhi Ba, sau đó y theo chức danh quân chính Đế quốc vốn có để thống trịđịa phương, quản lý quân đội là được.
- Chỉ là sửa tên đơngiản như vậy? Chỉ là mấy người xuất thân Đế quốc chúng ta cũng không nói gì, rất nhanh có thể quen thôi, thế nhưng người xuất thân bán đảo PhiBa, bọn họ đối mặt với những tập quán hoàn toàn ngược lại với bọn họ, sợ rằng sẽ rất khó làm quen, hơn nữa sợ rằng sẽ điều tiếng.
Tương Văn xen vào nói.
Bỉ Khố Đức cười như trong lòng ta đã có kế.
- Kỳ thật chỉ cần đem danh xưng Bộ tướng Gia lão, đổi thành chức danh quân chính phía Đế quốc, chỉ cần quyền lực cùng địa vị không đổi, bọnhọ cũng sẽ không có cái gì oán hận cả.
- Tuy nhiên bởi bọn họrất thích hưởng thụ cái loại chế độ đẳng cấp cực độ sâm nghiêm, vừa xemlà hiểu, được vạn dân kính ngưỡng, tin rằng sau khi thay đổi điều tiếngsẽ nhắm vào mặt này. Cho nên hạ thần kiến nghị chủ công đối với mọingười trong phạm vi thế lực này, thực hành chế độ chia thân phận đẳngcấp.
- Chế độ thân phận đẳng cấp? Đó là cái gì?
Khang Tư cùng Tương Văn đều trở nên hiếu kỳ.
- Cũng chính là dù cho quan viên binh lính dân chúng nô lệ, đều cóphân biệt ba bảy loại, đẳng cấp cao có thể đạt được các loại đãi ngộ ưuviệt của mình, như vậy có thể vững vàng khống chế mọi người bên trongđịa bàn.
Bỉ Khố Đức nói lời này khiến Tương Văn cau mày, hắn lập tức phản đối nói:
- Không có ai muốn trời sinh hạ tiện, chế độ này một khi thực thi, tuyệt đối sẽ dẫn tới bạo động!
- Hơn nữa bên Đế quốc này, trên mặt ngoài thì có hoàng tộc, quý tộccùng bình dân ba loại đẳng cấp, hiện tại chúng ta làm ra loại chế độ này có thể dẫn tới phiền phức cho đại nhân hay không?
Bỉ Khố Đức cười cười:
- Chế độ thân phận đẳng cấp này cũng không phải mãi không đổi, chúngta định ra chế độ này mục đích là hy vọng người bên dưới khát vọng trèolên trên, bởi vì dù là nô lệ đẳng cấp thấp nhất, sau khi lập được côngtrạng đầy đủ, cũng có thể trở thành võ sĩ cao cao tại thượng!
- Về phần phiền phức, chỉ cần không sắc phong tước vị quý tộc, như vậy ởthời đại quân chính đều nắm trong tay quân phiệt này, căn bản không cógì phiền phức cả.
Khang Tư đột nhiên nói:
- Kỳ thật ý của ngươi, chính là đem chế độ đẳng cấp gia thần Lôi gia, sửa lại xưnghô bất đồng rồi thực thi ở chỗ này đúng không?
Bỉ Khố Đức cúi đầu:
- Chủ công anh minh, nhưng mà thần cho rằng đẳng cấp gia thần Lôi gia chúng ta thật là nhiều quá, ở bên Đế quốc không nên phân chia nhiềuđẳng cấp như vậy, miễn cho người bên dưới mất đi dục vọng leo lên cao.
- Nga, như vậy ngươi nói phân chia thế nào? Là dựa theo loại chế độquân tước ở thời kì hỗn chiến trong các quốc gia cổ Viễn Đông đại lục?Cái này cũng không sai, mỗi một tước đều có đất đai lương bổng tươngứng, thậm chí ngay cả thức ăn đều phân chia nghiêm ngặt nữa.
Khang Tư vừa cười vừa nói.
Trong lòng Bỉ Khố Đức cả kinh, chủ công làm sao biết mình tham khảocái gì chế định chế độ đẳng cấp thân phận này? Nhưng biểu hiện ra thầnthái tràn đầy khâm phục nói:
- Chủ công thật là bác học, hạthần chính là tham chiếu chế độ quân tước quốc gia Viễn Đông thời kì cổ, nhưng mà bên chúng ta cũng không thể rập khuôn hoàn toàn, dù sao tậptục dân sinh cũng không tương đồng lắm.
- Ừ, ngươi nói suy nghĩ của mình một chút.
Khang Tư gật đầu.
Ban đầu mình cũng muốn đem chế độ gia thần Lôi gia sửa thành chế độquân tước như thế, nhưng mà người trên bán đảo Phi Ba chỉ nhận thức chếđộ gia thần đại biểu thân phận võ sĩ, mình bất đắc dĩ mới kết hợp quânhàm bên Đế quốc cùng đẳng cấp gia thần bán đảo Phi Ba, chế định ra chếđộ gia thần mới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]