Hứa Ý bất ngờ vô cùng.
Thực ra cô không nghĩ rằng sẽ có một ngày Cố Thâm Viễn vì cô mà làm như vậy.
Nếu đã vậy, cô mà không quậy một phen thì đúng là có lỗi với sự yêu chiều hiếm thấy của anh.
“Thâm Viễn này, anh làm vậy có phô trương lãng phí lắm không.”
Hứa Ý dịu dàng vén tóc rối lên vành tai, tỉnh bơ liếc sang bên cô nàng thư ký Kim kia:
“Thực ra em có tham gia yến hội hay không cũng chẳng sao cả.”
“Hửm?”
Cố Thâm Viễn dường như đã bắt được suy nghĩ của cô, nhẫn nại hỏi:
“Vì sao?”
“Dù sao người bên ngoài cũng không biết vị Cố phu nhân như em đây.”
Cô ngừng lại một chút rồi cười khẽ:
“Người khác đều nói, giữa em và anh là hôn nhân thương mại, không hề có chút tình cảm nào.”
“Là ai nói?”
“Cái này….”
Hứa Ý làm vẻ chần chừ không tiện mở miệng, nhưng ánh mắt lại thuỷ chung dừng lại trên người thư ký Kim.
Câu nói kia, không phải là do thư ký Kim nói sao.
Còn nói cô là kẻ nhút nhát.
Trước khi Cố Thâm Viễn đưa ra quyết định, bởi vì quá kích động nên thư ký Kim vội vàng phủ nhận:
“Tôi… không có…. Tôi không có ý này.”
“Là do cô nói sao?”
Cố Thâm Viễn hơi nhíu mày rậm.
“Tôi….”
Thư ký Kim ăn nói lộn xộn:
“Vừa rồi tôi không biết cô ấy là Cố phu nhân, chỉ là thảo luận qua với người khác thôi.”
“Đúng vậy, chỉ là bịa đặt sau lưng tôi thôi mà.”
Ánh mắt Hứa Ý chân thành lại tha thiết, ngữ khí ôn nhu:
“Dù sao công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-day-khong-ly-hon-de/269192/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.