Trên tờ giấy trắng, những nét màu đen mà Hứa Ý vừa vẽ ra đã che mất những chữ ban đầu, nội dung trên tờ giấy đó coi như không còn tác dụng.
Hứa Ý sững sờ.
Sao cô cảm thấy bản thân như đang bị đùa giỡn thế này?
Rõ ràng anh nói bút không có mực nên cô mới thử vẽ vài dòng, cô còn chưa dùng sức đã có thể đi được nét bút rõ ràng rành mạch.
Hít một hơi thật sâu, Hứa Ý không nản lòng:
“Nếu thỏa thuận này không có giá trị, vậy ngày khác em sẽ lập một bản khác.”
Không biết có phải do ánh sáng không mà sắc mắt của Cố Thâm Viễn dịu dàng hơn bình thường rất nhiều, giọng điệu lại không thay đổi mấy:
“Muốn ly hôn với tôi đến như vậy sao?”
“Đúng vậy.”
“Em đã nói nói chuyện này với bà nội chưa?”
“Việc này……vẫn chưa.”
Nhắc tới bà nội Cố, Hứa Ý khó tránh khỏi hổ thẹn.Trước đây, bà là người đã tác thành hôn sự này cho bọn họ. Thành tựu mà cô có được chính là bà nội Cố đã đối xử cực kì tốt với cô.
Hiện tại cuộc hôn nhân của cô đã đi tới đường cùng, bà nội nên có quyền được biết, quả thật cô không nên đưa ra quyết định mà không nói tiếng nào.
Hứa Ý ngập ngừng nói thêm:
“Em sẽ dành thời gian từ từ nói chuyện với bà nội.”
Cố Thâm Viễn vò bản thỏa thuận không còn tác dụng thành một cục rồi ném vào thùng rác, nhỏ giọng nhắc nhở:
“Bà nội là người khó tính. Nếu bà biết em đệ đơn ly hôn mà không có lý do, sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-day-khong-ly-hon-de/269188/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.