"Như Hoa thẫn thờ bước vào trong, môi cô run run, ánh mắt như vô hồn
Một cánh giữ cô lại, Vũ Hạo nhìn cô lắc lắc đầu ý nói là Đừng vào
Cô nước mắt giàn giụa, ôm lấy hắn rồi khóc nấc lên thành tiếng, cô thật sự không muốn bạn cùng trường của mình lại chết như thế này, chỉ muốn họ mãi mãi hạnh phúc, ít ra cũng có thể sống một cuộc sống bình thường, dù rằng thường ngày họ có ngỗ ngáo hay quậy phá như thế nào đi chăng nữa
Hắn vỗ vỗ vai cô an ủi
"Về thôi!"
____________
Sáng sớm cô thức dậy trên cái giường quen thuộc, hình ảnh tối qua đã khiến cô ám ảnh thức gần như trắng đêm, gần sáng mới có thể chợp mắt
Giờ cô uể oải mệt mỏi không muốn bước chân xuống giường, không muốn đến trường, sau lưng cô một bàn tay đưa ra, ôm lấy cái eo cô nói
"Chào buổi sáng! Thức dậy đi học đi!"
Cô xoay người lại chúi đầu vào ngực hắn rồi nói
"Em không muốn đến trường đâu!"
"Sao vậy? Em phải đến trường để làm nhân chứng cho chị gái nữa chứ! Sao lại không đi?"
Cô choàng dậy sựt nhớ ra có vài người biết chị gái cô và bọn con Ly đi cầu cơ, nếu tụi nó nói ra thì chị gái cô dính vào vụ này mất, cô phải tìm cách bao che cho chị gái
Với lại bọn họ chết rồi ai sẽ nói rằng họ bị một con quỷ nào đó sát hại đây? Thật nực cười, cảnh sát sẽ chửi cô điên mất
Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087298/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.