"Thích nằm với anh à? Được thôi! Anh chiều!"
Vừa nói xong hắn liền giơ cánh tay lên nhìn chằm chằm vào cổ tay, luồn ngón tay thon dài vào sợi chỉ đỏ, thì bỗng ông nội Khải Minh hét lên
"Thiếu gia! Thiếu gia định làm gì vậy? Không phải thiếu gia định tháo sợi chỉ đấy chứ?"
Mặt ông ấy tỏ vẻ sợ hãi đôi mắt thăm dò Vũ Hạo
"Thiếu gia! Sợi dây nối liền với mạch máu của thiếu gia đó, nếu thiếu gia bứt ra cũng đồng nghĩa với việc bứt đứt cả mạch máu của thiếu gia đó!"
"Thiếu gia nên suy nghĩ kĩ!"
Vừa nói xong hắn liền cúi đầu ôm chặt lấy cánh tay mặt lạnh tanh nhăn nhó, tay kia cầm sợi chỉ đỏ đã ướt đẫm máu, hắn quăng xuống đất rồi bước thẳng vào phòng
Còn nói với ông ấy rằng
"Không được đi theo!"
Chắc hẳn là rất đau, tay hắn chảy máu, mặt mũi thì khó coi vô cùng, ông ta nhặt sợi chỉ lên rồi đem về cho mẹ hắn Quỷ Hậu, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình nữa cho mà xem
"Ôi trời ơi thiếu gia! Chậc!"
Hắn đi xuyên qua cái cửa, nhìn lên đồng hồ đã 12 giờ đêm, cô nằm co ro dưới đất, bỗng thấy Khải Minh thức giấc, từ từ nhẹ nhàng tiến lại gần Như Hoa, bế cô lên rồi đặt lên giường, còn hắn thì nằm xuống chỗ cô nằm lúc nãy đắp chăn ngủ, không quên đã đắp chăn luôn cho cô
Vũ Hạo nhếch mép cúi đầu mặt lạnh tanh
"Tử tế quá nhỉ?"
Vũ Hạo xách cổ Khải Minh quăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087283/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.