Phù Dung bước đi trước mặt Từ Ngưng Viên rất oanh liệt. Chính bản thân cô cũng cảm thấy nể phục bản thân mình. Thế nhưng ngay khi vừa bước vào lại căn phòng dành cho nhân viên chạy vặt thì Phù Dung lập tức suy sụp. Cô thật sự không hiểu nổi Từ Ngưng Viên, anh ta ở nhà hành hạ cô còn chưa đủ sao? Anh ta bị bệnh nghiện bắt nạt người khác à? Đúng là có bệnh mà. 
“Bong.” 
Phù Dung trút giận vào chiếc xô lau nhà bên cạnh, khiến nó ngã lăn ra sàn vang lên tiếng động. Cô cảm thấy có chút hối hận rồi. Nếu ngay từ đầu cô tìm hiểu về công ty này trước, biết tổng giám đốc của TG Fintech là Từ Ngưng Viên thì còn lâu cô mới bước vào đây làm. Cô thà chọn công ty của tên biến thái Mạc Tử Thâm còn hơn. Bởi vì nghĩ lại thì dù sao anh ta cũng là tổng giám đốc mà, ở trên cao thế chắc gì cô đi làm đã đụng mặt thường xuyên. Cùng lắm thì mỗi lần đụng thì mỗi lần chạy đi thôi. Như vậy còn tốt chán so với thảm cảnh hiện tại của cô. Hu hu hu. 
Phù Dung vừa khóc than cho số phận của mình mà vừa phải làm công việc của chân chạy vặt kiêm luôn lao công. 
Phù Dung bị ép lau dọn mọi thứ từ bàn ghế, sàn nhà cho đến toilet, sắp xếp tài liệu, khiêng đồ nặng. Ai sai gì thì cô đều phải làm đó. Cô cảm thấy ở công ty hay ở nhà cô đều chỉ là một người lao công hoặc giúp việc mà thôi chẳng thể nào thoát khỏi cái cảnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503441/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.