Tình yêu vốn là một thứ rất khó nói, yêu ai, yêu như thế nào, tại sao yêu, chẳng ai đoán trước được. Những mối tình trải qua có thể rất đẹp đẽ, rất vấn vương, nhưng cũng có khi tình là đau khổ, là nước mắt, là thù hận. Yêu một người yêu mình thì hẳn nhiên là hạnh phúc không còn gì bằng, nhưng nhỡ đâu yêu phải một kẻ không nên yêu, vậy thì thảm rồi, nhẹ nhàng thì bản thân cơ thể bị giày xéo, nhưng nặng hơn có thể bị tổn thương đến cả thâm tâm, từng ngày từng ngày đều chìm trong đau đớn.
Cô chính là yêu phải một kẻ không nên yêu, người yêu cái gì, tất cả cũng đều chỉ là dối trá. Chẳng phải người ta vẫn kể cho nhau nghe rằng nếu hôn ai đó dưới nhành tầm gửi thì người ta mãi mãi cũng sẽ không rời xa mình, tất cả đều là lường gạt. Anh cũng bỏ cô mà đi rồi, bạn bè thì phản bội, rốt cuộc thì ông trời còn muốn thế nào với cô nữa. Ấy vậy mà dường như tưng ấy điều đã trải qua còn chưa đủ, số mệnh còn để cho cô bị cưỡng hôn, còn liên tục chịu đựng sự dày vò của hắn.
Cô chỉ là muốn điên cuồng dãy dụa, trong thâm tâm hỉ mong mỏi một ngày có thể trốn thoát khỏi ma trảo của hắn, tự do tự tại buông bỏ quá khứ. Nhưng cô nhầm rồi, hắn làm sao có thể buông tay người con gái này dễ dàng như thế, nhất là khi trái tim hắn đã bị cô đoạt mất rồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.