Tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ đi xa với anh ta,thậm chí trong lòng tôi đã quyết định chấm dứt tất cả …thế nhưng dường như những gì tôi muốn làm chúng đều không theo ý tôi…
Mẹ Tuyết liền hỏi con gái
-Của cậu ta đúng không,phải không
-Mẹ đừng có cuống lên như vậy con suy nghĩ một chút nào…
-Suy nghĩ gì nữa,của nó chứ của ai để mẹ báo cậu ta luôn…
Tuyết liền nhanh ý cô gạt đi suy nghĩ đó của mẹ mình
-Không phải đâu mẹ,mẹ đừng có gọi
-Mày nói cái gì,không phải của nó thì của ai,mày không lẽ sống lang chạ hư hỏng đến thế à
-Con sẽ phá bỏ,mẹ cứ giữ kín chuyện này,k hay ho gì mà để lộ ra ngoài
-Tao là mẹ mày,của ai…nói đi
-Của người con mới quen ,còn con và Cảnh đã chấm dứt k liên quan gì đến nhau nữa rồi…
-Mày…loại mất dậy,hư hỏng…
Bà mẹ Tuyết bật khóc còn Tuyết lo lắng trở về phòng…cô ôm đầu rồi ngồi co ro ở góc phòng tay run run sờ lên bụng…
Cảnh vừa từ cơ quan trở về ngôi biệt thự riêng nơi có Yến đang sống,vừa bước vào anh ta thấy mùi thơm nức của đồ ăn…Yến mặc chiếc váy đỏ đầy lộng lẫy sang trọng…cô ta mỉm cười
-Anh về rồi ạ,anh thay đồ đi rồi mình ăn tối
-Gì mà long trọng vậy…
-Anh cứ đi thay đồ đi,hôm nay e làm toàn những món mà anh thích…
-Hẳn là có chuyện gì rồi
-Tin vui,tin vui anh đi thay đồ đi nào…
Cảnh lên phòng tìm ảnh tài liệu gửi cho cấp dưới thì thấy bức ảnh anh ta chụp Tuyết vẽ ngồi bên hiên…lặng nhìn bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-moi/394972/chuong-17.html