Ánh mắt của Cảnh khi nhìn Tuyết đầy vẻ bối rối..anh ta đi đi lại lại…Gió liền thấy Cảnh đang phân vân.
-Cậu sao k vào nói chuyện với cô ấy
-Tự dưng tôi k thể tự tin đứng trước mặt cô ấy,tôi có lẽ lại một lần nữa làm khổ Tuyết…
-Trời ơi đây là cơ hội tốt mà,cô Tuyết dù có thế nào ,có muốn lẩn tránh cũng sẽ nghĩ vì đứa con mà quay trở về …điều đó là hoàn hảo …
-Liệu cô ấy có quay trở về bên cạnh tôi hay lại khiến chúng tôi càng thêm rào cản…
Mẹ Lâm sau khi nghe tin Tuyết có thai và ông cụ đã tức tốc tới viện…
-Mẹ nó chúng nó vẫn hí húi với nhau thì mới có chửa được chứ,ghê gớm thật ,vẻ ngoài ra vẻ cãi nhau nhưng bên trong chúng âm mưu hết cả rồi
Lâm lo lắng
-Mẹ,liệu lần này cụ có di chúc lại luôn cho thằng Cảnh không,nếu như thế con k phục
-Còn con nữa,lấy vợ bao lâu rồi mà mãi nó k có chửa là thế nào,ông cụ là người thích có đông chắt,đáng lẽ con có cơ hội lấy lòng ông rồi mà lại để cho thằng Cảnh nó lại có con lần nữa,ngu ơi là ngu
Linh vợ của Lâm đứng ở ngoài cửa nghe thấy hết chuyện,cô ta đi phụng phịu đi lầm bầm “ Gớm cứ làm như lấy về chỉ đẻ,tôi đã không chê con bà có một đời vợ vậy mà giờ còn xui xiểm con trai,đúng là đồ k ra gì “
Cô ta đi qua chỗ Bin thấy thằng bé đang chơi cờ liền dẫm qua bàn cờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-moi/3272072/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.