Trời đổ cơn mưa…Cảnh vội vã mở cửa xe chạy dọc hành lang bệnh viện…tới phòng cấp cứu thấy Tuyết đang ngồi được y tá chỉ dẫn vệ sinh vết thương…
Cậu Cảnh lên tiếng
-À cậu vừa nhầm Tuyết với con bé nhập viện cùng ,Tuyết nó may có người hô lên nên cái thanh sắt ở giàn giáo đang sửa chữa nó rơi thẳng xuống vợ cháu né được,chứ cái ý rơi thằng đầu thì đúng là k lường trước được,đây vợ cháu né ra thì dẫm phải cái đinh …
Tuyết thấy Cảnh mồ hôi nhễ nhại cô liền hỏi
-Anh tìm tôi à…
Cảnh k nói câu gì liền quay bỏ đi khiến Tuyết khó hiểu …Cảnh ra bên ngoài gọi cho Gió
-Tới đưa Tuyết về cô ấy đang bị thương
-Chết,mợ cả bị làm sao vậy ạ…
Cảnh cúp máy rồi lên xe,Lan Ngọc ở trên xe mặt buồn rười rượi
-Chuyện ổn rồi ạ
-Ổn rồi đi thôi…
Tới chỗ họp lớp của Lan Ngọc,Cảnh cảm giác như cố tình uống để say vẻ mặt như chán đời ,Lan Ngọc rót thêm rượu cho Cảnh rồi tựa vào vai anh ta.
-Bạn em đang bảo em cãi nhau vs anh hay sao mà khiến anh uống nhiều rượu vậy kìa…
-Anh còn lâu mới say
-Em k lo anh say,em chỉ lo anh đang có chuyện mà em k chia sẻ được cùng anh khiến em cảm thấy khó chịu dã man…
Lan Ngọc trong ánh đèn mập mờ của phòng rượu định hôn Cảnh thì anh ta né tránh
-Anh phải về rồi ,em ở lại chơi hay anh đưa em về sớm
-Anh say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-moi/3272067/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.