Trên người cô ấy mặc bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình, làn da trắng nhợt, đôi mắt trống rỗng mở to nhìn về phía anh.
Đứng từ xa chỉ thấy cô ấy là một cái bóng trắng có mái tóc vừa đen vừa dài, người yếu bóng vía chắc chắn bị dọa cho chết ngất, ngay đến thanh niên trai tráng như Vũ mới nhìn qua cũng bị dọa cho giật mình.
"Bệnh nhân này, cô ở khoa nào, nửa đêm nửa hôm sao lại đứng ở đây?"
Cô gái chỉ nhìn anh chăm chăm, không đáp.
Chiếc điện thoại trên tay chiếu ngược ánh sáng lên mặt cô gái, khuôn mặt tiều tụy nhợt nhạt, hốc mắt lõm sâu, trên trán còn có vết thương, máu chảy thành một vệt dài từ thái dương xuống đến cằm.
"À, cô là người đêm hôm qua gọi cho tôi à? Cô có chuyện gì cần giúp đỡ sao? Tại sao cô biết số điện thoại của tôi?"
"..."
Mặc cho Vũ hỏi rất nhiều nhưng cô gái không đáp lại một câu, lẳng lặng quay người bước lên tầng trên.
Vũ lo lắng đi theo, càng đi càng thấy kỳ quái, cô gái đi một mạch lên tầng thượng, đi thẳng đến lan can.
Vũ dựng tóc gáy, sợ cô gái nhảy xuống.
Trong bóng đêm, cô gái đột nhiên nở nụ cười, đôi mắt sâu thăm thẳm nhìn xuống dưới, vẫy vẫy tay gọi ai đó:
"Chị Mai, em ở đây!"
Tim Vũ đập thình thịch, anh dè dặt bước từng bước đến gần cô gái.
"Cô gái, bình tĩnh lại, hãy nghe tôi, quay lại đây, ở đó rất nguy hiểm!"
Cô gái không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733614/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.