Vũ thả chiếc gương xuống đất, chiếc gương vỡ ra, Mai thoát ra ngoài, bay đến ôm con búp bê khóc nức nở.
Con búp bê nhoẻn miệng cười rất tươi, nó nhìn Mai một lúc rồi lại nhìn Vũ một lúc.
Vũ nhìn lại nó, thử đến gần ôm nó, nó không tránh né mà vẫn nhoẻn miệng cười.
Vũ thấy trong lòng ấm áp, mặc kệ ánh mắt sửng sốt của Mai, anh nhìn con búp bê bằng ánh mắt yêu thương:
"Ba là ba của con đây."
Cô đồng Huệ nhìn cảnh đó, đột nhiên đôi mắt rưng rưng lệ, bà ta vội ôm con búp bê con bà ta tránh đi chỗ khác, không muốn bị người khác thấy mình khóc.
Mai bối rối lay lay Vũ:
"Anh nói cái gì đấy? Ai nói anh là ba của con tôi?"
Vũ ngẩng mặt nhìn Mai, gãi gãi đầu:
"Thì tôi thấy nó tội nghiệp quá..."
Tuy trong lòng Mai rất cảm động nhưng bề ngoài cô vẫn bù xù nhếch nhác, cô chìa bàn tay ra, những ngón tay trắng bệch lộ rõ mạch máu màu xanh tím, móng tay đỏ lòm màu máu trông mà phát sợ.
Vũ ngơ ngác nhìn không hiểu cô muốn làm gì, Mai lại đưa bàn tay gớm ghiếc của cô nắm lấy bàn tay Vũ.
Vũ như bị điện giật giằng tay lại, gắt gỏng quát lên:
"Cô làm cái gì đấy? Cô rửa tay chưa mà cầm vào tay tôi?"
"..."
Hai con mắt trắng dã của Mai lại biến lớn, Vũ rùng mình, con ma nữ này mỗi lần mắt biến lớn là cô ta đang tức giận đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733582/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.