Người công nhân biểu cảm sửng sốt không tin nổi, anh ta lùi về sau, đưa tay lên che mắt, cúi gập người xuống ho khù khụ.
Anh ta ho rất nhiều, ho đến mấy phút vẫn chưa ngừng, cho đến khi tiếng ho ngừng hẳn, Vũ ghé mắt nhìn qua, thấy anh ta đã khạc ra một cục máu đỏ hỏn, mùi tanh hôi bốc lên muốn nôn nửa.
Anh ta ngẩng lên nhìn Vũ, vẫn là nụ cười rợn gáy đó, máu nhuộm đỏ những kẽ răng, dính đầy quanh miệng, trông anh ta như một con quỷ vừa mới hút máu người xong.
Vũ không nhịn được cơn nôn mửa khi thấy anh ta dùng tay bốc cục máu lên, vo viên lại rồi búng về phía anh, cục máu bay được nửa chừng thì bị ánh sáng đỏ lại hiện lên quanh người Vũ cản lại.
Một bóng trắng lờ mờ hiện ra, Mai bay qua chỗ người công nhân đạp anh ta một cú:
"Ông làm cái trò mèo gì đấy? Chết rồi không đi đầu thai mà còn vất vưởng ở đây mãi vậy?"
Anh ta chật vật tránh đi:
"Bà đang tự nói mình đấy à? Cùng là phận chết oan như nhau thì đầu thai cái khỉ gì?"
Hai người cãi qua cãi lại một hồi thì Vũ đi đến xen vào, khuôn mặt anh hiện rõ hai chữ "không vui":
"Sao cô lại đến đây? Mau về chỗ cô đồng Huệ ngay lập tức!"
Mai với người công nhân bay qua lượn lại choảng nhau mấy vòng rồi cô mới chịu dừng, trước khi đi cô bay đến cọ cọ vào người Vũ mấy cái rồi mới hậm hực bỏ đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733573/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.