🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Huýtttt" một tiếng dài vang lên từ đâu đó, vọng vào phòng khách chỗ hai mẹ con Vũ ngồi.



Vũ cảm nhận được một khí tức quen thuộc, anh nhanh tay che mắt bà Phương lại, sống lưng cứng đờ nhìn ngó xung quanh.



Quả nhiên, chỗ cửa sổ nhìn ra vườn cây có một bóng dáng gầy còm nhom như bộ xương khô, Đăng đứng đó cười hềnh hệch, khuôn mặt anh ta khá ưa nhìn nhưng nụ cười cợt nhả vô duyên đã phá hỏng nét đẹp đó.



Anh ta đứng đó nhún nhảy vẫy vẫy tay:



"Ê chú em, anh nhớ rõ chuyện năm xưa rồi, giờ anh kể cho chú nghe!"



Bà Phương khó hiểu gỡ tay Vũ ra:



"Con bị sao đấy? Tự dưng che mắt mẹ?"



Vũ nhấp nhổm đứng dậy chắn trước mặt bà, miệng lắp bắp:



"Tự nhiên gió lạnh quá, mẹ về phòng ngủ sớm đi!"



Bà Phương gật gật đầu, bà đứng dậy định đi hướng về phía cửa sổ đóng lại:



"Ừ, gió lạnh quá, sao không đóng cửa sổ?"



Vũ cuống đến nỗi chân tay múa máy nhặng xị, chạy theo bà Phương, anh thấy Đăng ngồi chồm hỗm trên bệ cửa sổ, tay chống cằm đúng kiểu tư thế ngồi hóng chuyện.



Bà Phương thản nhiên đi đến đóng cửa sổ lại, cánh cửa sổ xuyên qua người Đăng, anh ta cau mày la toáng lên:



"Ớ, sao bác kẹp người cháu vào cửa vậy?"



Bà Phương đóng cửa xong, nhắc Vũ đi ngủ sớm rồi bà đi về phòng ngủ.



Đăng từ trên bệ cửa sổ trườn xuống đất:



"Quên mất, bác gái không nhìn thấy mình mà!"



Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733572/chuong-25.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.