Cô ta phóng xe đi vun vút trên đường, đến một đoạn ngã tư, xe phải dừng lại.
Yến cau mày nhìn chiếc xe đỗ nghênh ngang giữa đường đang chắn lối đi của cô ta. Cô ta bóp còi inh ỏi nhưng chủ nhân chiếc xe kia như không hề nghe thấy, vẫn để xe nằm chình ình giữa đường.
Cô ta điên tiết định mở cửa xe bước xuống chửi cho kẻ vô ý thức kia một trận thì bên tai vang tiếng "cộc cộc", một người mặc quần đùi áo ba lỗ, đầu tóc hơi rối, vẻ mặt ngái ngủ đi đến gõ cửa kính xe.
Yến khó chịu kéo cửa kính xuống, hất hàm hỏi:
"Có chuyện gì?"
Người kia hơi đứng tuổi, là một người công nhân làm đường, chính là con đường ma ám mà mọi người đồn đại, chỗ ngã tư này là đoạn giao nhau của con đường đó và đường quốc lộ mà tên cầm đầu gửi địa chỉ cho Yến. Để đẩy nhanh tiến độ, những người công nhân phải làm nhiều hơn, họ dựng lều tập trung một chỗ, ngủ qua đêm tại đây luôn để sáng hôm sau tiếp tục công việc.
Yến bóp còi inh ỏi gây ồn ào khiến họ không ngủ được, người kia gõ cửa xe nhắc cô ta giữ ý thức.
Cô ta chán ghét nhìn bộ dạng quê mùa của người công nhân, gắt um lên:
"Giữ ý thức cái quái gì? Ông đi mà bảo cái người đỗ xe giữa đường kia giữ ý thức đi!"
Người công nhân nhìn theo, biểu cảm ngạc nhiên:
"Xe gì? Cô nói xe nào? Tôi có thấy gì đâu?"
"Đỗ lù lù ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733545/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.