" Ôi mấy tên nhóc này thật là... nãy giờ để dành sức mạnh đó để làm gì cơ chứ?"- Hương Phi Phi nói.
" Bọn chúng muốn dùng nó để đấu với chúng ta đó mà "
" Chúng ta ư?"
Khắc Lâm sát khí đùng đùng tiến về phía trước...
Vương Bộ Lão toan tính rồi cười đi theo, Hương Phi Phi mỉm cười rồi cũng bước tới.
" Các ngươi cũng không tệ đâu nhỉ?"
" Ngươi đánh giá hơi thấp ta rồi đấy, Khắc Lâm "- Bạch Dương nói
" Nhìn thấy ngươi là ta lại nhớ Bạch Vương người bạn quá cố của ta "
" Ba tôi mà cũng có người bạn như ông à?" - Bạch Hàn nói.
" Đáng nhẽ ta cũng sẽ có những đứa con xinh xắn hoặc đẹp đẽ biết bao.
--------- 27 năm về trước ----------
" Khắc Lâm! mau dừng lại đi "- Bạch Vương dơ tay về phía trước.
" NẾU CẬU MUỐN TÔI DỪNG THÌ HÃY GIAO VIÊN PHA LÊ RA!!! "
" Cậu đừng hại người vô tội nữa!"
Khắc Lâm bóp cổ đứa trẻ rồi dơ lên cao mặc kệ đứa bé vùng vẫy. Bạch Vương tức giận ánh mắt đỏ rực lao tới, hắn ta thấy thế bèn ném đứa trẻ về phía trước, Bạch Vương vội đỡ lấy đứa bé...
" mau chạy đi cháu bé "
Đứa bé khó thở cố bò mà chạy...
- BỐP - Khắc Lâm giơ chân đạp mạnh vào mặt Bạch Vương.
" Hụ "
Hắn giẫm lên bụng cậu...
" Mau giao nó ra đi!!! Tôi muốn thứ đó "
" Cậu... sao lại trở thành như vậy rồi?"
" Vì sao à?"
" Cậu... dừng lại... dừng lại đi "
Khắc Lâm vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326758/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.