" Trò vui bây giờ mới bắt đầu đây "
...
Khắc Lâm rút trong túi ra một con dao nhỏ, Vương Bộ Lão nhìn thấy bèn vỗ vai cười:
" Con dao nhỏ vậy mà ông lại muốn săn một đàn sói sao?"
" Ông đánh giá tôi hơi thấp rồi, cây kim còn thể giết chết một con voi lớn "
" Vậy thì tôi đã sai rồi "- Vương Bộ Lão vừa nói tay vừa cầm quả bóng xoay.
Máu bắn khắp nơi, tiếng người kêu đau thảm thiết, quân thù thương vong nặng nhưng quân ta cũng không kém gì...
-Phía bên Vũ Hân chợt bất ngờ mọi thứ trở nên xấu đi:
" Mọi người mau chạy đi!!!"
Đoàn quân của Khắc Lâm bỗng dưng thấy trăng tròn lại trở nên mạnh một cách kì lạ, nếu để chúng bắt được con người và hút máu họ thì sẽ càng tệ hơn, Vũ Hân không còn cách nào phải cho người dân chạy về phía Nam:
- Mình phải nhanh dẫn mọi người về đó thôi, mong Vũ Bảo và mọi người sẽ không sao hết: Vũ Hân nghĩ, bất ngờ một mũi tên phóng thẳng từ đằng trước cô giật mình né rồi lăn xuống ngựa.
" Tiếp tục chạy về phía Nam đi!!! tôi không sao " - Cô nói rồi rút khẩu súng ra chạy cùng mọi người về phía trước.
Đoàn người cầm khiên chắn lao thẳng lên mũi tên bắn vào cũng không hề hấn gì. Vũ Hân vội kéo tay người sát cánh cùng mình lại căn dặn:
" Phải bảo vệ sự an toàn cho mọi người!"
" Tôi biết rồi "
" Tôi sẽ ở lại để giải quyết chúng cậu dẫn mọi người đi nhanh nhé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326757/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.